lundi 22 juillet 2019
Ngộ Không kỳ truyện - Chương 8
Phật giới.
— Bồ đề Phật Tổ!
— ngài đã trở về!
— phải! Ta có chuyện cần nói.
Trong Tam giới, ngoài Hồng Quân lão tổ, còn 1 người vượt qua Thánh vị, chính là Bồ Đề Phật Tổ.
Sau khi vượt qua Thánh vị, 2 người này lần lượt vào vũ trụ du hành, tìm kiếm đại đạo cao hơn.
Cũng rất lâu rồi họ mới quay lại Tam giới, cũng chính là địa cầu.
— Bồ đề Phật tổ, những năm này người sống ra sao?
— Ổn mà cũng không ổn. Với ta, quãng đường vừa qua không tồn tại thời gian. Thời gian vốn chỉ là 1 chuỗi các sự kiện được sắp xếp trên hệ quy chiếu ở đây mà thôi! Đến khi đạt cấp độ của ta, các ngươi sẽ thấu hiểu.
— việc quan trọng mà ngài vừa nói tới là chuyện gì vậy?
— ừ, là vấn đề an nguy sống còn của Tam Giới. Sau khi ra ngoài, các ngươi sẽ thấy, chúng ta chỉ như 1 hạt cát giữa sa mạc. Những gì chúng ta thấy chỉ giống như con ếch ngồi đáy giếng nhìn lên bầu trời. Có 1 tinh cầu muốn kéo quân chiếm đóng nơi này. Như Lai, ngươi đi báo với bọn Nguyên Thuỷ, Thông Thiên, sư phụ của bọn hắn đã qua đời.
— cái gì? Hồng Quân Đạo Tổ qua đời?
— phải! Bên ngoài đó, bọn ta thật chẳng đáng nhắc tới, đi sai 1 bước, không thể quay đầu! A di đà phật!
— a di đà phật!
...
Hồng Quân Đạo Tổ bỏ mạng ngoài vũ trụ là 1 tin tức chấn động Thiên đình. Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, Thông Thiên Giáo Chủ và Lão Tử là 3 đồ đệ của ông ta.
3 người gặng hỏi, nhưng Như Lai Phật Tổ cũng không thể nói gì thêm, vì Bồ Đề Phật Tổ chỉ nói lại có như vậy thôi.
Ngoài ra Như Lai Phật Tổ còn thông báo thêm rằng, tương lai không xa, Tam Giới sẽ phải đối phó với 1 cuộc tấn công quy mô lớn từ ngoài vũ trụ.
...
Việc Đại Hùng tấn cấp Thánh Vị, khiến những sắp đặt thử thách phía sau của Phật giới phải huỷ bỏ. Dọc quãng đường còn lại chỉ xuất hiện một vài yêu quái không có mắt chán sống muốn ăn thịt Đường Tăng thôi.
Mà ăn thịt Đường Tăng, trường sinh bất lão là câu nói Phật Giới rải ra nhằm tạo ra những khó khăn trên con đường thỉnh kinh. Chứ thịt phàm nhân chắc hoi hơn thịt lợn chút xíu chứ trường sinh cái gì!
Chỉ có thử thách khó khăn nhất là Tây Vương Nữ Quốc.
Đại Hùng nhắc nhở sư phụ và các sư đệ đừng có uống nước sông.
Đường Tăng cũng chẳng cấm Bát giới, Sa Tăng 1 thân 1 mình xông vào khu chợ “thị sát” tình hình.
ông ta và Đại Hùng thì thẳng tiến đến hoàng cung gặp nữ vương lấy con dấu.
Tây Lương Nữ Quốc quốc chủ là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, vóc người dụ nhân.
Nàng ngồi ở ngai vàng, vừa lộng lẫy vừa cao quý.
Vị nữ vương này lại cũng rất ngây thơ và trong sáng. Có điều trong quan điểm thẩm mỹ của nàng, Đường Tăng hơi “nữ tính” với nét đẹp khiến con gái ghen tị!
Trái lại nàng không thể rời mắt khỏi Đại Hùng!
Giấy thông hành nàng tạm giữ lại để “kiểm tra thêm”.
— Vân Thừa Tướng, ngài giúp trẫm tiếp đãi cao tăng Đại Đường.
Vân Thừa Tướng cũng là 1 nữ nhân xinh đẹp, thân thể nóng bỏng vâng mệnh dẫn Đường Tăng đi.
Đại Hùng chờ sư phụ được sắp xếp chỗ ở mới ra ngoài xem xét.
Nhiều nữ thế này, hắn đâu thể để phí!
Phụ nữ Tây Lương đều là những cô gái xinh đẹp, chỉ là không ai được đẹp hoàn mỹ như Nữ Vương. Có lẽ ngai vị tôn thêm vẻ kiêu sa và quyền quý của nàng nên mới như vậy!
Khung cảnh cả Tây Lương Nữ Quốc hiện ra trong thần thức Đại Hùng, ừm, Bát Giới và Sa Tăng đều đang được 1 nhóm “tò mò” kiểm tra và hành sự.
Ngay cả Đường Tăng cũng sắp xuôi theo sự ve vãn của Vân Tể Tướng.
Hắn nhìn rất nhiều cô gái đang vui vẻ tắm rửa, vầy nước.
Nữ Vương suy tư đứng trước 1 phiến đá khổng lồ với những hình vẽ kì lạ, tựa như 1 loại kí tự nào đó.
Nàng chau mày nhập tâm không biết là Đại Hùng đã biến đến sau lưng tự lúc nào.
— Nữ Vương có chuyện nghĩ không thông sao?
— a, thì ra là thánh tăng, làm trẫm hết hồn.
Nữ Vương vuốt bộ ngực bạo mãn nhô cao dưới hoàng bào làm Đại Hùng nuốt nước miếng, nhìn không chớp mắt.
Hắn đã chịch rất nhiều mỹ nhân, mà đều là siêu cấp mỹ nhân của Tam giới, nhưng bản tính thì vẫn không đổi. Cứ thấy phụ nữ đẹp và tính dê lại nổi lên.
— Quốc thổ của trẫm bị một lời nguyền từ bao đời nay, người bên trong lãnh thổ không thể ra ngoài. Mà người bên ngoài cũng không thể vào trong. Kì lạ, không hiểu sao các vị thánh tăng lại có thể tiến vào?
— không giấu gì nàng, lúc đi ngang 1 hẻm núi, 1 lực hút đã cuốn chúng ta vào đây. Lấy thực lực của ta, cũng không thể chống lại.
— vậy thì kì lạ, đã rất lâu rồi, không có ngoại nhân bị cuốn vào đây.
— thật sự không thể ra ngoài?
— đúng vậy! Chưa từng có ai có thể ra ngoài!
Đại Hùng nhíu mày, hắn nhún chân bay vút lên trời.
— rầm!
Một vách ngăn vô hình ở độ cao 10km không cho hắn lọt qua.
Hắn đổi hướng bay ngang, bay chéo, bay dọc, thậm chí chui cả xuống đất.
— rầm, uỳnh , uỳnh !
Đại Hùng đáp xuống bên cạnh Nữ Vương.
— quả thật, không gian này bị phong ấn trong 1 cái lồng vô hình giống như 1 cái bong bóng vậy. Mà vách ngăn này rất bền chắc, ta làm cách nào cũng không thể phá vỡ.
— ngài thật là thần thông quảng đại!
Nữ Vương tròn mắt đẹp ngớ Đại Hùng. Đây là lần đầu tiên nàng thấy 1 người có thể thăng thiên độn địa.
— cũng vẫn là bị vây ở đây thôi, khác gì nàng đâu!
Chuyện này có chút làm Đại Hùng lo lắng. Chi tiết này hoàn toàn khác với nội dung mà hắn đã biết.
Tây Lương Nữ Quốc vốn là 1 quốc gia, có điều toàn nữ mà không có đàn ông thôi mà!
Vào ra đều đơn giản, đâu có thế này!
— thật sự không có cách nào sao?
— tổ tiên có truyền lại, bí mật phá bỏ phong ấn nằm ở tảng đá này!
Đại Hùng nhìn lên đống hình vẽ loằng ngoằng không hiểu chút nào cả. Ài, nếu dễ hiểu, Tây Lương Nữ Quốc đã không bị phong ấn ở đây mấy ngàn năm như vậy!
Nghĩ tới việc phải ở lại trong này cả đời, Đại Hùng có chút sốt ruột rồi. Bên ngoài các mỹ nhân của hắn còn chờ hắn thăm nom đấy. Trong này cũng nhiều nữ nhân, nhưng sánh được với mấy nàng, cũng chỉ có Nữ Vương này thôi.
Gạt bỏ suy nghĩ miên man, Đại Hùng bay vòng quanh tảng đá xem xét.
— trên đỉnh và xung quanh không có gì lạ. Các người đã xem bên dưới nó chưa?
— tảng đá này vô cùng nặng, tựa như đã gắn chặt vào mặt đất, người của trẫm không cách nào di chuyển nó.
— để ta thử!
Đại Hùng vận Ngũ Hành Chân Khí vào tứ chi, xuống tấn, lấy cự thạch bắt đầu nhấc lên.
Nếu là bình thường, toà núi to gấp trăm lần thế này cũng bị hắn nhẹ nhàng nhấc bổng !
— a a a .. không được! Kì lạ, ngay cả ta cũng không thể nhấc nó!!
Tuy nhiên từ đáy tảng đá bốc lên 1 chút khói hồng.
Nữ Vương không để ý mà hít phải.
Nàng cảm giác mặt đỏ dần lên và trong người nóng bức khó chịu!
— lại còn có chuyện như vậy!
Đại Hùng nhìn phát nhận ra nàng đang lên cơn nứng. Vậy thì khói kia là dâm dược!
Dâm dược hay độc dược đều không có tác dụng với hắn!
Liều dâm dược này quả là rất mạnh. Nữ Vương trong sáng, thanh thuần là thế nhưng đã lột tung quần áo, khoe ra thân thể trắng hồng, đẹp như ngọc tạc. Đôi tay thon nhỏ bấu lấy cặp vú no tròn nhào nặn
— ư ưm ư ư ... trẫm .. nóng quá.. ân.. ư..
Nàng nằm ngửa ra quằn quại, toàn thân xung huyết, có vẻ nứng lắm rồi. Ngón tay mĩ miều đặt lên hột le day mạnh, dâm thuỷ tràn ra lênh láng.
Nhìn mỹ nhân tự sướng trước mặt, Đại Hùng sao chịu nổi! Hắn thò đầu vào háng ngọc, le lưỡi liếm láp đôi môi âm đạo đỏ hồng, húp toàn bộ dâm thuỷ. Mà nước nôi của nàng tiết ra không chút ngừng nghỉ, tựa như dòng suối Thạch Sanh!
— ưm .. ôi .. a a a.. ư ư..
Nữ Vương khép chặt đôi chân kẹp lấy cái đầu lông lá, đôi tay ghì lấy đầu Đại Hùng, hông hẩy lên giật giật. Nàng nếm trải cảm giác vừa sướng vừa khó chịu lần đầu tiên trong đời, âm khí ộc ra như xả lũ, Đại Hùng được 1 phen uống no!
Hắn gọi ra một phân thân, nhào nặn 2 bầu vú căng tuyệt đẹp, ngậm lấy cánh môi anh đào quyến rũ, cái lưỡi mơn trớn cái lưỡi.
— ư ư ưm ưm
Nữ Vương bị kích thích toàn thân, nhưng là vì lần đầu, không có kinh nghiệm, chẳng biết kế tiếp sẽ là gì, mà chỉ thấy hạ thể khó chịu, bứt rứt, gấp đến trào nước mắt, cả người run rẩy.
Không kích thích thêm nàng nữa, Đại Hùng quỳ gối, nâng 2 chân nàng, quẹt quy đầu lên khe bướm non ướt nhẹp đã mềm nhũn sưng phồng vì nứng.
Khe mật động nhỏ hẹp bị nới rộng hết cỡ khi khíc gân từ từ tiến vào.
— pựt
Vài giọt máu trinh nguyên chảy ra, thấm xuống nền đất.
Chỉ 1 thoáng, nhưng Đại Hùng cảm ứng được mặt đất hút mấy giọt máu này cực nhanh!
Hắn thấy kì lạ, liếc lên những đồ hoạ trên tảng đá lớn, đâu đó quả nhiên có hình nam nữ hợp thể, dịch thuỷ trào ra thấm xuống đất, vòng tròn giải khai.
— Ra là vậy, ta đã hiểu.
Đại Hùng thả ra ngoài hàng ngàn phân thân, toả đi khắp nơi.
Lúc này Nữ Vương đang quặp cứng người hắn, hông hẩy hẩy thèm muốn. Đại Hùng từ từ rút ra lạ từ từ đẩy vào. Côn thịt nhồi muón nút bướm xinh.
— ư ưm a ahh ahhhh
Nữ vương hét lên sảng khoái, âm khí cuồn cuộn tuôn trào, chảy xuống đất và lại được mặt đất hút đi!
Đại Hùng càng thêm tin tưởng vào giả thuyết của mình.
Hắn đột nhiên cảm thấy cực kì hưng phấn, suýt chút thất thủ phụt tinh. Bởi lẽ phân thân của hắn mà sướng, cảm giác cũng được truyền về bản thể.
Ban nãy 1000 phân thân không mặc quần áo, nghênh ngang khoe dương vật dùng dũng đi dạo khắp các con đường.
Nữ nhân ở đây chưa từng thấy nam giới thì đều tò mò, nhưng lại cảm giác làm tình mà sách vở luôn nói là xấu xa đau đớn!
Có điều sau khi 1 cô gái lấy hết can đảm xông pha thử nghiệm, dương vật lấp đầy âm đạo, nàng hét lên đau đớn vì rách trinh, nhưng chỉ 20 giây, đã biến thành âm thanh rên xiết sung sướng.
Hiệu ứng đomino, những người khác chủ động thoát y, tìm đến một phân thân nào đó.
phân thân bế bổng Nữ Vương, 2 tay đỡ 2 chân nàng banh ra, miệng mút vành tai xinh, Đại Hùng đứng đối mặt với nàng, cầm dương vật nhấn mạnh vào âm đạo đang rộng mở. Từng nhịp vào ra lút cán, kéo dòng dâm thuỷ nhỏ giọt xuống đất không ngừng.
— ưm ư ahh ưm ư ahh
Nữ Vương ngất lịm vì quá phê. Tính ra đã mười mấy lần như vậy. Dù là linh hồn, nàng cũng bị hắn chịch.
Mới hơn 1 giờ, nhưng giống như Cao Thuý Lan, các nàng là phàm thai, sức bền có hạn. Đại Hùng làm tiếp, có thể sẽ khiến nàng sướng quá mà chết.
Nhưng hắn chưa muốn phóng tinh lúc này. 1000 phân thân kia cần tiếp tục hành sự. Vì hắn phóng, cả đám sẽ bèo xuống ngay!
— vào đây đi!
Đặt nữ vương nằm nghỉ, Đại Hùng hướng ra cửa gọi.
Ở đó có 2 nô tì xinh xắn núp núp lén xem từ đầu đến giờ.
2 nàng độ khoảng 14-15 tuổi, Đại Hùng thổi nhẹ, váy áo xộc xệch do nhìn cảnh kích thích mà tự thoả mãn, đều rớt cả xuống. Hai thân hình mới dậy thì nhưng đường cong đã nét nào ra nét đó, chắc do ăn uống đủ chất! Hai bầu vú của các nàng cũng đã nhú cao, núm vú đỏ tươi nhỏ xíu. Phủ trên mu mềm là lớp lông tơ rất thưa, ngăn ngắn.
Đại Hùng và phân thân bế các nàng đặt nằm ra, banh chân, rúc đầu vào háng. Cái lưỡi xoáy vào khe bướm đã mềm vì nứng từ trước đó rồi.
— ưm ư ưm.. đã..
— a ôi ư.. sướng.. ưm .. phê hơn tự làm nhiều quá.. ưm.. ư..
— tất nhiên rồi, bây giờ các nàng sẽ biết thế nào là thật sự dục tiên dục tử.
Dương vật kềnh càng nhắm thẳng khe bướm mà lách vào. Vài giọt máu trinh chảy ra.
— a ahh ahhhh
— á á đau ư ư ưm
Chỉ vài nhịp, các nàng đã không còn cảm thấy đau, chỉ có sự sung sướng tràn ngập thân thể và linh hồn.
Đại Hùng ngậm đầu ti be bé mút mát, hông vẫn sầm sập đóng mạnh không ngừng.
2 tiểu loli cũng chỉ cầm cự hơn 1 giờ là sướng phát ngất.
Cũng vừa lúc Nữ Vương khôi phục 1 chút mà tỉnh lại, liền thấy Đạu Hùng nâng đôi chân ngọc ngang vai hắn, bướm xinh bị khúc gân nóng hổi nhồi chật căng.
— á á á ư ư ưm ahhh ahhh
Thêm chừng 30 phút, Nữ Vương sướng sắp chết, Đại Hùng mới dừng lại, phun dòng dịch nóng ấm vào sâu trong tử cung mỹ nhân.
Hắn thu lại hơn 1000 phân thân, nhắm mắt cảm nhận.
Đại địa dường như đã thay đổi 1 chút gì đó so với trước kia.
Có sẵn mục đích, sau khi nghỉ ngơi 1 chút, Đại Hùng lại tạo ra hàng chục vạn phân thân, đủ để mỗi cô gái Tây Lương đều có 1 phân thân phục vụ.
Hàng ngày nối tiếp như vậy, dù là Nữ Vương đến những cô gái bình dân, tuổi từ 10 đến 40, hắn thịt tất và tuốt.
Nửa tháng sau, mọi người có vẻ run sợ khi đại địa rung chuyển. Núi non vỡ vụn sập xuống. Nhà cửa cũng không còn nguyên vẹn.
Tất cả hơn triệu người dân tập trung bên bờ sông bằng phẳng, nơi an toàn nhất lúc này.
Đại Hùng thấy 1 ô ánh sáng giống cái cửa mở rộng giữa không trung.
— sư phụ, các người ở đây, lãi tôn vào đó thăm dò.
— được! Con nhớ cẩn thận!
Đại Hùng nhún chân bay vút vào cổng ánh sáng.
....
Ngộ Không kỳ truyện - Chương 7
Đại Hùng tiếp tục đi xuống, tương truyền tầng thứ 99 là nơi tận cùng địa ngục, chẳng có ai có thể xuống đó, ngay cả Hồng Quân.
Hình như ông ta không muốn ai đoạt được thanh kiếm đó, nên mới quăng vào nơi này.
Ngũ Hành Chi Khí hình thành 1 hào quang ngũ sắc bao lấy Đại Hùng, để hắn thoải mái xâm nhập. Ma khí xung quanh cũng bị chân khí của hắn thanh lọc và hấp thu.
Khoảng cách đến đích cũng rất xa, bị hạn chế bởi Ma khí, Đại Hùng cũng không thể nhún chân bay vạn dặm được, tốc độ giảm hẳn trăm lần.
Thực ra Đại Hùng cảm giác được ngoài Ma Khí, còn có 1 lực lượng khác mạnh mẽ hơn ngăn cản hắn. Nhưng lực lượng này vẫn không cản được Ngũ Hành Chân khí.
Càng xuống sâu, lực cản càng lớn, tầng thứ 98, chỉ chút xíu nữa là đến tầng 99.
Thực ra có 1 lỗ hổng thông thẳng từ tầng 1 xuyên suốt đến tầng 99, nhưng rơi vào đó sẽ bị hút xuống tận đáy, Đại Hùng không dám liều mạng. Hắn vẫn cần đi từng chút một để quen thuộc dần hoàn cảnh.
Cái lỗ đó là nơi mà Hồng Quân ném bảo kiếm của mình xuống.
— phù, đã đến đáy!
Lực cản tác động lên thân Đại Hùng bất chợt tiêu biến. Tầng 99 không quá rộng, mặt đất phẳng nhẵn thín vì lực ép nén, dường như không tồn tại bất cứ thứ gì.
Đại Hùng nhìn quanh.
Kia rồi!
Hắn ngó thấy 1 chuôi kiếm cắm trên mặt đất cứng hơn sắt thép.
Đi lại gần, Đại Hùng vừa câm tay lên chuôi, thanh kiếm liền mủn ra.
— đụ mịe, Tuyệt thế kiếm thần cái mịe gì vậy!!
Đại Hùng dậm chân giận dữ, mất công toi, biết thế ở lại cùng Hằng Nga hoặc Mạnh Bà chịch choạc cho sướng có hơn không!
Ngó xung quanh 1 lần, cũng chẳng có gì khác, ngoài việc chính giữa, mặt đất bị lõm xuống, như là bị thiên thạch va chạm vậy. Nhưng trong đó lúc này rỗng tuếch, chẳng có gì!
Hắn muốn quay người đi lên, bỗng nhiên lực lượng thần bí kia lại xuất hiện, nhưng thay vì đẩy hắn, thì lại hút.
Đại Hùng nhìn lại sau lưng, từ lúc nào đã xuất hiện 1 đốm sáng, nhìn kĩ thì đó là 1 viêng ngọc màu vàng óng.
Nó rất nhân tính hoá, tạo ra cảm giác nó cũng đang nghiêng nghiêng đầu nhòm Đại Hùng.
Lực hút mạnh, nhưng không ảnh hưởng tới Đại Hùng mấy.
Tuy nhiên, hắn vẫn từ từ lại gần viên ngọc vì tò mò.
Đại Hùng vương tay, ngón trỏ đụng vào thân viên ngọc.
— uỳnh
Cảnh sắc bỗng thay đổi.
Đại Hùng nhìn ngoa xung quanh, là 1 thế giới đổ nát, khói bụi mịt mù. Trong tay hắn vẫn là viên ngọc.
— ầm
1 người từ trên không bị rớt xuống tạo ra 1 hố sâu hoắm. Xung quanh người anh ta được 1 màn hào quang bao bọc, tay cầm trường đao.
— vù vù
Xuất hiện thêm 4 người khác trông cũng khá chật vật, nhưng đều tản mát 1 khí tức giống nhau, khó hiểu.
Bọn họ đồng thời xuất chiêu đánh về phía người đầu tiên.
Thời gian gia tốc trôi nhanh, dường như trôi qua hàng chục năm vậy, chiến cuộc ngã ngũ, 4 người kia mệt mỏi thoát lực trọng thương, người đàn ông đầu tiên gục gã tắt thở.
Trước khi chết, ông ta ném 1 viên ngọc nhỏ màu vàng vào vũ trụ xa thẳm. 4 người kia không còn sức lực đuổi theo.
Tạo Hoá Bảo Châu.
1 trong 5 món Tạo Hoá Bảo Vật, hình thành từ thuở vũ trụ khai sinh.
Nghe đâu nếu chiếm được 5 món 1 lúc sẽ đạt được phương pháp vượt ra ngoài vũ trụ này!
Trong tay Đại Hùng chính là Tạo Hoá Bảo Châu.
5 người hắn vừa xem, chính là 5 người sở hữu 5 món tạo hoá bảo vật lúc đó.
4 người kia liên thủ muốn đoạt tạo hoá Bảo châu, sau đó phân chia thế nào thì không ai biết!
Tạo Hoá Bảo Châu vượt tỷ năm ánh sáng đến Trái Đất, rớt xuống tận nơi sâu nhất của địa ngục, tạo ra 1 lỗ hổng xuyên suốt từ cổng địa ngục xuống tầng 99 là vậy.
Từ đó đến nay, không biết đã trải qua bao năm, nó chờ đợi 1 chủ nhân mới mà không gặp.
Vì đơn giản là chẳng ai xuống được nơi này, ngay cả Hồng Quân, cường nhân mạnh nhất Tam Giới!
Đại Hùng tiếp nhận rất nhiều tin tức được truyền đạt từ viên bảo châu.
Nó đã chấp nhận hắn làm chủ nhân mới, vì hình như nó đợi ở đây đã lâu lắm rồi thì phải.
Mặt khác, tên đầy đủ của nó là Tạo Hoá Bảo Châu Kim hệ, 4 món kia cũng là tạo hoá châu, chỉ là mang các hệ Mộc, Hoả, Thuỷ, Thổ.
Đại Hùng cắt ngón tay, vẩy lên bảo châu ít máu, viên ngọc sáng loé lên rồi biến mất.
Nó chui vào trong đan điền Đại Hùng, khiến cho ngũ hành chân khí tăng tốc độ hình thành.
Đồng thời nó còn toả vào đan điền hắn 1 lượng lớn chân khí, lập tức khiến tu vi của Đại Hùng chính thức bước vào Thánh nhân chi cảnh.
Mặt khác món này rất lợi hại, nó có năng lực biến hoá, tạo ra bất cứ hình thái vũ khí, trang bị phòng ngự nào mà Đại Hùng muốn.
— quá ngon, cái thanh Tuyệt thế kiếm thần kia không đoạt được, trái lại thu được thứ còn tốt hơn!
Ngoài ra, tạo hoá bảo châu cũng tạo ra 1 quầng sáng có năng lực phòng ngự cực mạnh. Không cần dùng đến Ngũ hành chân khí, ma khí xung quanh không cách nào lọt qua được phòng ngự này.
Đại Hùng lập tức trở về.
— lát ra ngoài sẽ phải hứng chịu thiên kiếp Thánh Nhân, ha ha, chút sấm sét đó ăn thua gì! Chưa kể tạo hoá châu phòng ngự siêu cường! Có cái phòng ngự này, đứng im cho Lữ Đồng Tân chém cũng vô tư!!
..
Từ lúc đi qua đến lúc trở lại tầng 18, vậy mà cũng hơn 10 ngày. Bởi vì các tầng dưới rất khó tiến vào. Hơn 10 ngày cũng nhờ lúc này hắn có bảo châu, có thể dùng tốc độ lớn nhất mà đi.
Mạnh Bà vẫn rất mẫn cán với công việc phát canh mà không biết chán. Linh hồn xếp thành hàng dài vô cùng vô tận.
Đúng thật là nàng có giành cả đời làm cũng không bao giờ hết việc.
— Ngộ Không, chàng có đạt được vật đó không?
Hắn đương nhiên không giấu nàng mục đích đến đây.
Ngộ Không không muốn lộ chuyện tạo hoá bảo châu, nên diễn hoá nó thành hình cây Tuyệt thế thần kiếm cho Mạnh Bà xem.
Hắn vung kiếm vun vút, bộ mini juyp công sở trên người Mạnh Bà bị xẻ thành ngàn vạn mảnh nhỏ rơi tả tơi, mà nàng không đứt 1 cọng lông tơ!
— á! Tu vi của chàng ..
— ừ.. Thánh nhân
Mạnh Bà kinh ngạc đến quên cả che lại cảnh xuân tuyệt mỹ. Mấy ngày trước, nàng thấy rõ, hắn mới chỉ là nửa bước Thánh Nhân. Nửa bước còn lại tưởng gần nhưng có bao nhiêu khó khăn nàng có thể tưởng tượng mà.
Đám linh hồn nam nhân nháo nhào nhìn Mạnh Bà khoe sắc. Lục tục có kẻ gan lớn xông lên, vươn tay chụp lên cặp vú siêu đẹp. Cả người lập tức hoá thành tượng băng, bị gió thổi bay vào dòng Nại Hà, vĩnh viễn tan biến.
Đám còn lại hoảng hốt dừng chân, nửa muốn xông pha, nửa sợ chết. Đám linh hồn xoã lần trước đã uống canh và đi đầu thai cả rồi!
— Chàng có chuẩn bị cho thiên kiếp chưa? Nghe nói rất kinh khủng, hay là cứ trốn dưới này.. ưm
Môi xinh liền bị Đại Hùng ngậm lấy mà mút.
— nếu ta có trốn dưới này cũng là vì nàng, chứ mấy thứ sấm sét đó ta nào có coi ra gì!
— ưm..
Thân thể trắng tựa ngọc tạc hơi ửng hồng vì cơn nứng đã bị ma trảo của Đại Hùng khơi dậy.
Cặp nhũ cầu bạo mãn tròn căng biến dạng, cặp mông căng mẩy được nắm chặt. Lưng ong, đùi ngọc đều được 1 bàn tay ve vuốt.
Đại Hùng biến hoá ra sáu cánh tay, mơn trớn toàn thân Mạnh Bà.
Hắn bế nàng quay mặt hướng về phía đám đông linh hồn, giang rộng đôi chân dài, bướm xinh banh ra đỏ hồng vô cùng hấp dẫn. Ngón tay hắn vạch đôi mép âm đạo khoe những nếp thịt non và mật động thần bí, ngón tay khác day hột le.
Mạnh Bà nứng run người, dâm thuỷ trắng ngà chảy ra như suối.
Một phân thân xuất hiện, le lưỡi vét cạn từ cúc hoa lên mồng đốc, liếm láp cẩn thận từng chút từng chút.
Các cặp linh hồn bên dưới cũng kết đôi hì hụi.
Phân thân bế lấy Mạnh Bà thay Đại Hùng, còn hắn ở phía trước cầm dương vật chỉa thẳng âm đạo xinh đẹp mà dập đến.
— ưm.. ư.. a.. đã lồn quá.. thiếp sướng.. ưm ư
Phân thân cũng nhắm thẳng cúc hoa mà nhồi dương vật. 2 lỗ bị lấp đầy, căng như muốn rách toạc.
Mạnh Bà vừa thốn vừa phê ôm cứng Đại Hùng, hét vang từng chặp.
Nàng bò ra như cún, môi xinh hé mở ngậm khúc gân thô to của Đại Hùng say sưa bú mút, mông vểnh lên cao, bướm xinh banh rộng. Phân thân cầm hông nàng, sầm sập thúc mạnh.
Trong lúc nàng bú mút dương vật Đại Hùng, linh hồn hắn cũng đang đè ngửa linh hồn nàng mà giã.
Mạnh Bà cuồng phun âm khí, lên đỉnh hết lần này đến lần khác, thoả mãn rên rỉ khiến người khác không thể cầm lòng mà không tự xử.
Từng dòng tinh bắn lên mặt lên ngực nàng, thực sự khiến nàng đê mê.
Rốt cuộc Đại Hùng xuất tinh đầy miệng nàng, trước khi phân thân giã những quả cuối khiến nàng phê lịm đi.
...
Chờ Mạnh Bà nghỉ ngơi xong, Ngộ Không trở lại mặt đất, mây đen ùn ùn kéo đến tưởng như tận thế.
— thiên kiếp Thánh Nhân cấp sao. Ha ha, đến đây đi!
...
— báo!
— chuyện gì?
Trên điện vàng, 2 bên Ngai ngọc đế, là 2 ghế khách quý, 1 ông lão tiên phong đạo cốt, 1 nữ nhân xinh đẹp chẳng kém Hằng Nga. Chính là Lão Tử và Nữ Oa Nương Nương.
— bẩm Ngọc đế, ở hạ giới xuất hiện Thánh Nhân kiếp!
— cái gì?
Gần như cùng lúc cả Lão Tử, Nữ Oa và Ngọc đế cùng hỏi lại đầy kinh ngạc.
— mở Thông Thiên nhãn!
..
— bẩm Phật tổ như lai, ở hạ giới hình như có người muốn đột phá Thánh Nhân!
— vậy à! Mở thông thiên kính ra xem!
..
Bất kể là Nguyên Thuỷ thiên tôn, Thông thiên giáo chủ, Chuẩn đề phật tổ, thậm chí Xiviu, Ma đế đều chăm chú nhìn vào mặt kính lơ lửng trước mặt.
Trong đó, giữa mây đen cuồn cuộn, sấm sét ngập trời, một thân ảnh nhỏ bé thẳng tắp như kiếm bình thản chắp tay sau lưng.
— Lữ Đồng Tân sao? Hắn đã là Thánh Nhân rồi kia mà!
— không phải, cái đuôi!
— bộ lông này ...
— Tôn Ngộ Không!!!
Tất cả hầu như đều bật thốt kinh ngạc.
500 năm. Ừ, 504 năm. Chỉ hơn 500 năm, 1 con yêu hầu nhỏ bé ai cũng có thể di chết, giờ đã bước vào cảnh giới ngang bằng bọn họ.
Quá khó tin!
Mà xem cái cách hắn vượt kiếp!!
Mặc cho sấm sét nổ trên người, quần áo rách tung, nhưng không đứt nổi 1 cọng lông của hắn!
Có điều, hắn đang nghĩ cái gì? Khúc gân “thừa” kia đang thẳng tắp chổng ngược. Ặc, hàng họ cũng quá khủng khiếp đi!
Nữ Oa nương nương, Ma đế cùng vô số tiên nữ, ma nữ, yêu nữ đang nhìn vào Thông thiên kính phải đỏ bừng khuôn mặt.
Đại Hùng vốn định dùng kiếm khí phá tan từng đạo thiên lôi, nhưng tạo hoá bảo châu phát ra ý định, để nó lo.
Những tia sét khủng bố được nó hấp thu gần hết lực lượng, chừa 1 phần giúp hắn luyện thể tăng cường.
Sau kiếp này, thân thể hắn còn mạnh mẽ rắn chắc hơn trước đó cả chục lần!
Từ rất xa, Xử Nữ cũng lặng im quan sát Đại Hùng, kẻ này đã thành Thánh, kế hoạch giúp Athena càng thêm nắm chắc. Nhưng muốn mời hắn, sẽ lại càng không dễ nữa rồi!
...
— hằng Nga, nàng có thể ra rồi.
Đại Hùng về Quảng Hàn cung, Hằng Nga tiên tử rẽ nước bay lên. Nàng đẹp đến mức nhật nguyệt lu mờ.
— Ngộ Không! A, tu vi của chàng, Thánh nhân!
— ha ha, nàng thật là tinh nha! Lại đây nào, nhớ ta không?
— quên đi, buông thiếp ra nào, từ từ.. ưm.. ư.. ư.. ưm.. ưm..
Hằng Nga vòng tay ôm lấy đầu Đại Hùng cuồng nhiệt hôn đáp trả.
Mười mấy ngày trôi qua rồi, nàng đang lên cơn nứng, thèm muốn chết thì hắn đã trở lại.
Bàn tay ngọc nhanh chóng tháo thắt lưng Đại Hùng, cầm lấy côn thịt vuốt ve
— nàng thật là dâm nha! Mà ta thích!
— ưm.. ư.. tại chàng chứ tại ai.. ư.. làm người ta nghiện.. ưm ưm.. lại để người ta ở không mười mấy ngày.. ưm ư.. thèm chết người ta.. ưm
— ta đền cho nàng.
Đại Hùng gọi ra thêm 2 phân thân, 6 bàn tay mơn trớn cơ thể mỹ miều, 3 cái miệng vừa hôn vừa bú ti vừa bú bướm.
Hằng Nga cong người thoả mãn, dâm thuỷ trào dâng, đôi chân ngọc kẹp chặt đầu Đại Hùng.
— ưm.. ư.. thiếp thích.. ui.. cái lưỡi mới giỏi làm sao.. sướng quá.. nứng chết thếp rồi .. ưm.. thiếp thèm cu.. thèm cu.. ư ư.. đụ thiếp .. ưm.. nhét chim vào đi.. ưm ưm
Mặc cho Hằng Nga van nài, Đại Hùng vẫn mút chặt hột le khiến nó sưng phồng lên, lưỡi búng chanh chách, làm nàng nứng oằn người.
Hằng Nga đẩy ngã Đại Hùng, cầm khúc gân dài dựng thẳng, nàng nhắm thẳng chỗ ngồi mạnh xuống.
Đôi tay ngọc của nàng bấu lấy ngực Đại Hùng, mạnh mẽ di lắc hạ thể. Dương vật thô to ngập lút trong mật động, xuyên vào tận vách sâu nhất tử cung.
— a a ahhh ahhhh.. ôi.. thiếp sướng.. phê .. ư .. a ahhh ahhhh.. đã lồn quá.. thiếp chết mất .. ahhh
Nàng sàng càng lúc càng nhanh, bướm xinh co bóp cực mạnh. Lúc này linh hồn nàng cũng đang cưỡi trên linh hồn Đại Hùng mà nắc. Phân thân của hắn nắn bóp 2 vú, vuốt ve toàn thân, tăng cường kích thích Hằng Nga.
— a a ahhh .. thiếp ra ... a ahhh ahhh...
Âm khí màu ngà tuôn ra như suối, phân thân bế nàng lên, Đại Hùng vục vào háng nàng húp sạch sẽ, lại từ phía trước công tới, phân thân tiwf phía sau công lên.
Trước sau giáp công, sâu không thấy cán, hằng Nga chỉ có thể hét vang trong sung sướng cùng cực.
Hằng Nga nằm trên theo thế 69, bú dương vật. Bướm xinh được 1 cái khác thụt lút cán, mà hột le lại được lưỡi của hắn mơn trớn, xoắn lấy, dâm khí tướt ra ướt đẫm mặt khỉ.
— ư ưm ư ư ahh ahhhh ahhhhh... đã lồn thiếp quá... ahh ahhhh.. thiếp không chịu nổi nữa... a ahhh ahh
Hằng Nga lả rũ người, nhưng vẫn không ngừng co giật vì quá phê.
Đại Hùng mút chặt âm đạo xinh xắn, nuốt trọn luồng âm khí mà phụ nữ lên đỉnh xuất ra.
Rồi hắn đút khúc gân vào miệng nàng mà xả.
Hằng Nga nuốt hết, liếm mép vẫn có vẻ thèm thuồng, muốn ăn nữa. Chỉ là thân thể đã rã rời, không nghỉ nửa ngày, khó mà chịu nổi.
...
Đại Hùng đắm chìm trong bướm xinh của Hằng Nga 5 ngày 5 đêm, quên béng quay về ngó Đường Tăng.
Đang lúc cao trào thì cảm giác phân thân theo chân Đường Tăng vừa bị huỷ, đành gồng người xuất sớm, xin lỗi Hằng Nga trở về bên sư phụ.
Mà Hằng Nga cũng đang oải, hắn cứ ở đây thì vẫn cứ thèm vẫn cố, chỉ có hắn rời đi, nàng mới thật sự được nghỉ ngơi!
Lục Nhĩ Mỹ Hầu gãi tai cười lớn. Hắn vừa phang chết Tôn Ngộ Không.
Tràng cười ngưng lại, vì cái xác kia hoá thành cái lông khỉ.
Hắn cũng là khỉ, đương nhiên là nhìn ra rồi!
— Đường Tăng, Tôn Ngộ Không đã chết, lão Lục ta thay hắn theo ngươi đi Tây Thiên thỉnh kinh!
Tuy nhiên hắn vẫn nhanh chóng lấy lại tinh thần nói.
Tôn Ngộ Không cùng lắm chỉ ngang hắn thôi. Giờ được Cổ Phật Nhiên Đăng cho mượn rất nhiều bảo bối. Bản thể của Ngộ Không đến cũng là chịu chết.
Việc Tôn Ngộ Không tấn cấp Thánh, khiến Tây Trúc chấn động, quên báo cáo với Nhiên Đăng cổ phật. Nên cả ông ta lẫn Lục Nhĩ mỹ Hầu cũng đều chưa biết.
Cách đó không xa, Bát Giới và Sa Tăng cũng bị đánh cho lăn bò toài. Nếu không phải là vì nghĩ cần có chân sai vặt, Lục Nhĩ Hầu cũng giết họ luôn rồi.
— a di đà phật, thí chủ trên người toả hào quang, vốn dĩ đã có duyên cửa phật, hà cớ gì gây náo loạn thêm.
Bây giờ thì Đường Tăng đã tin Đại Hùng, tu vi của ông ta lúc này đủ để nhìn ra Phật quang trên người Lục Nhĩ Hầu. Nói chung đã không còn là người trần mắt thịt nữa rồi.
— ông ..
Bị nói trúng tim đen, Lục Nhĩ Hầu cả giận, cái này là kịch bản Cổ Phật muốn hắn đi làm, chứ hay ho gì việc đến đây để bị tên phàm trần này sai vặt !
Lục Nhĩ Hầu vung gậy muốn đánh dằn mặt Đường Tăng.
Với lực lượng cỡ này, Pháp Thân của Đường Tăng chắc chắn không chịu nổi.
Hồ Ly, Lang Nữ sốt ruột không thể chờ thêm, lao ra ứng cứu.
— yêu quái !
Lục Nhĩ Hầu nhe răng, ánh mắt phát quang, gia tăng lực lượng vào đòn giáng xuống.
— uỳnh!
Thực lực Hồ Ly và Lang Nữ có mạnh hơn Bát Giới, Sa Tăng thật đấy, nhưng Lục Nhĩ Hầu lại không kém Ngộ Không khi trước. Mà gậy này do Thánh Nhân tạo ra, uy lực không thua Định Hải Thần Chân do Nguyên Thuỷ Thiên Tôn luyện chế.
2 nàng bị đập bay, miệng cuồng phun máu tươi, hiện về nguyên hình, giãy vài cái rồi tắt thở!
— a a a ... Không!
Đường Tăng thét lớn, lòng đau nhói, cảm giác đức tin sụp đổ. Kẻ này Phật quang hiển hoá, chứng tỏ phật căn uyên thâm, cớ sao sát nghiệt lớn vậy!!
Hắn vẫn luôn ngăn cản và dậy dỗ các đồ đệ giảm sát nghiệp hết mức có thể đấy.
— tại sao? Tại sao? Sinh mạng nào cũng là sinh mạng, tại sao lại sát sinh bừa bãi. Người có phân chia tốt xấu, yêu cũng vậy! Cớ sao có ra tay mà không hỏi han gì?
— hàm hồ! Phật yêu bất lưỡng lập!
— ngươi sai rồi! Bản thân ngươi xuất phát từ cái gì? Không phải là yêu hầu sao? Cớ sao lại quên lời dạy chúng sinh bình đẳng!
— câm mồm! Bổn toạ là phật, không phải yêu!
Ở nơi xa, Nhiên Đăng Cổ Phật khẽ lắc đầu. Con khỉ này chiến lực tốt, nhưng Phật tính không cao, lần này dẫn đi, chủ yếu muốn hắn có thể rút kinh nghiệm. Nhưng chỉ mấy câu đã bị Đường Tăng kích khởi tính hung tàn!
Lục Nhĩ Hầu 1 gậy nữa đập xuống.
— uỳnh
Có điều cây gậy lại bay vút lên, bản thân Lục Nhĩ Hầu bị hộc máu bay ngược ra sau.
— Ngộ Không! A di đà phật!
— sư phụ! Con tới muộn, xin lỗi người.
Đại Hùng nhìn Bát Giới, Sa Tăng bầm dập nằm 1 đống, 1 con hồ ly, 1 con sói trắng đã chết.
Hắn đã hiểu mọi chuyện diễn ra.
— ngươi là Tôn Ngộ Không?!?
Lục Nhĩ Hầu run run nhìn Đại Hùng. Khí tức kia, hắn chỉ gặp trên người Phật Tổ Như lai và sư phụ Chuẩn đề! Lẽ nào..
Nhiên Đăng Cổ Phật cũng run rẩy, ông ta nhìn ra Đại Hùng đạt cấp độ gì. Tại sao lại có biến hoá nghiêng trời lệch đất như vậy??
— vốn muốn cho các ngươi mặt mũi, ta đều nương tay. Nhưng ta xem, bản thân ngươi đã nhập ma rồi. Vậy chết đi thôi!
Đại Hùng khẽ vẫy tay, thiên địa linh khí ngưng tụ 1 bàn tay tiên khí khổng lồ nhắm Lục Nhĩ Hầu đáp xuống.
— đại thánh, nương tay!
Một Cổ Đăng xuất hiện trên đầu Lục Nhĩ Hầu, toả hào quang bao bọc hắn.
— muộn rồi!
Đại Hùng vẫn lạnh lùng chắp tay sau lưng, bàn tay đập xuống, hất văng Cổ Đăng.
Lục nhĩ Hầu kinh hãi ôm đầu.
— Ngộ Không, tha được nên tha.
Phật quang chiếu rọi bát phương, Phật Tổ Như Lai hiện thế. Một hài quang hoa sen bao lấy Lục Nhĩ Hầu.
Bàn tay giáng xuống tạo ra chấn động rung chuyển đại địa. Khói bụi mù mịt.
Gió mạnh nổi lên cuốn bay bụi bặm.
Mặt đất nứt toác in đậm 1 dấu tay to lớn, chính giữa lõm xuống hình đài sen.
Bên trong là 1 con khỉ sáu tai nằm co giật.
Lục Nhĩ Hầu không chết, nhưng đã bị chiêu này phá vỡ đan điền, mất hết pháp lực, trở lại là 1 con khỉ bình thường.
Tất nhiên là năm xưa, tên các loại khỉ đã bị Ngộ Không xoá khỏi sổ của Diêm Vương, nên nếu không bị loài khác ăn thịt, chúng sẽ trường thọ vĩnh sinh.
Phật Tổ Như Lai nghiêm mặt không nói gì.
Phật quang hoa sen hộ thể ban nãy là chiêu phòng ngự đắc ý của ông ta, vậy mà không bảo vệ được Lục Nhĩ Hầu. Chiến lực Tôn Ngộ Không đã cao đến nhường nào? Hẳn là đã vượt xa các Thánh Nhân đời trước.
— Đường Tăng, đường thỉnh chân kinh không còn xa, tranh thủ mà lên đường đi!
phật tổ như lai nhắc nhở 1 câu rồi mang Nhiên Đăng cổ phật, Lục Nhĩ hầu rời đi.
— Ngộ Không, có cách nào hồi sinh Hồ Ly, Lang Nữ không?
— sư phụ, nghịch thiên cải mệnh là phạm luật tạo hoá. Lão Tôn ở cấp độ này cũng không thể vi phạm. Giá sử bọn họ còn 1 hơi thở thì may ra, nhưng hiện tại đã là không thể.
Đường Tăng cũng hiểu, chỉ là trong lòng mất mát mà hỏi thôi.
— a di đà phật. Hỉ nộ ái ố ở đời, có thật có thể rời xa?
Đại Hùng lấy linh đan của Thái Thượng Lão Quân cho Bát Giới, Sa Tăng uống vào, nhanh chóng tỉnh dậy.
Bên kia Đường Tăng nhập định bên cạnh 2 ngôi mộ nhỏ mà ông ta vừa làm cho Hồ Ly Tinh và Nữ Lang Yêu.
...
Ở một tiểu không gian khác, Lữ Đồng Tân ngâm mình trong một đầm nước. Hắn toả ra khí tức và tiên khí tu luyện được, tựa như đang triệu hồi 1 thứ gì đó.
...
Đại Hùng hiểu những mất mát trong lòng Đường Tăng lúc này, nên để mặc ông ta trầm tư nhập định.
Do đã có pháp thân, việc ăn uống cũng không quá quan trọng, có thể thiền định nửa năm, 1 năm không cần ăn uốn gì cả.
Đối với những người như Bát Giới, Sa Tăng hoàn toàn có thể hấp thu thiên địa linh khí mà sống, ăn uống chỉ là để thoả mãn cái miệng và cái bụng thôi, chứ thực sự là không cần thiết.
Đại Hùng chỉ để lại phân thân, bản thể thì lượn khắp cao gia trang, động Bạch cốt, vườn đào, địa ngục, cung quảng hàn, động Tam Muội Hoả.. hàn huyên tâm sự hàng giờ với những mỹ nhân tuyệt sắc của mình.
...
Đường Tăng nhập định nửa năm, toàn thân phủ 1 lớp bụi mỏng.
4 tên đệ tử thay nhau trông coi, cuối cùng cũng chờ đến lúc ông ta tỉnh lại.
— sư phụ!
— người ổn chứ?
— ta vẫn ổn, các con cứ yên tâm.
— giờ chúng ta làm sao?
— tiếp tục thỉnh kinh. Mục đích ban đầu chúng ta đi lấy kinh không phải là cho bản thân mình, mà là để phổ cập cứu rỗi bá táng Đại Đường. Yêu quái có người tốt người xấu, vậy Phật môn cũng không khác. Ta tin bản chất giáo lý Đại Thừa phật pháp là đúng đắn.
— vậy thì tiếp tục đi nào!
Ngộ Không kỳ truyện - Chương 6
— chuyện này .. sao ngươi có thể biết ...
— sư phụ, đừng lo, con hiểu mà, với lại cái đó đâu phải chuyện xấu! Thăng hoa cảm xúc là chuyện rất bình thường, thuận tự nhiên!
— ta .. a di đà phật ... mà con nói mọi chuyện Phật Tổ đều biết ... ?
— là mọi thử thách của chúng ta, đều do phía Tây Thiên Lôi Âm Tự sắp đặt. Còn chi tiết thì chỉ những lúc tai kiếp giáng lâm mới có người của họ giám sát !
— phù .. ra vậy.. được, ta nghe lời ngươi!
Hắn không có nói ra rằng, những lúc Đường Tăng hì hụi với Hồ Ly, Lang Nữ, không có phép thuật che giấu của hắn, thì việc của ông ta đã lộ ra lâu rồi!
Ài, ai bảo hắn là 1 đệ tử có tâm chứ!
..
Lúc này Thiên Đình cũng đang gặp 1 hồi náo loạn không nhỏ.
Ngoài Nguyên Thuỷ Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ, Nữ Oa, Lão Tử bọn họ xuất hiện Thánh Nhân thứ 5.
4 người kia từ sau đại chiến nội bộ Phong Thần đã không màng chuyện Thiên Đình. Thế nên 500 năm trước không mấy người ngăn cản được Tôn Ngộ Không đại náo 1 phen.
Lần này trở lại, Lữ Đồng Tân toàn thân tản mát kiếm khí sắc bén rợn người, đương nhiên đã tấn cấp Thánh nhân.
Có điều hình như mải mê theo đuổi tu vi, lại bị tẩu hoả nhập ma, tính tình biến đổi, nhất quyết đòi lấy Hằng Nga.
Nàng dĩ nhiên không đồng ý!
Nhưng trước sức ép của Lữ Đồng Tân, Thiên Đình đang như trong chảo lửa.
Ngọc Hoàng Đại Đế đương nhiên không muốn, một phần vì thiên quy mà hắn định ra, cấm người khác luyến ái, phần vì tiếc Hằng Nga, người mà hắn mộng tưởng mỗi đêm!
Chỉ là Thiên binh thần tướng tuy đông, nhưng chẳng ai chịu nổi 1 kiếm của Lữ Đồng Tân, kẻ mới bước vào Thánh Nhân, lại còn đạt cảnh giới Thiên Kiếm!
So ra, về mặt tu vi, có thể kém Xi Vưu Yêu Thánh, nhưng về mặt chiến lực lại hơn chứ không kém nếu hắn sở hữu 1 thanh kiếm tầm cỡ Xi Vưu Thần Kiếm!
Thiên đình 1 phen náo loạn, khắp nơi đổ nát, la liệt xác Thiên Binh, Lữ Đồng Tân ngạo nghễ đứng đó, thân thể thẳng tắp như kiếm.
Phía xa xa Hằng Nga run rẩy, nàng là cô gái nhân hậu, không ngờ vì nàng mà khiến bao người bỏ mạng.
— Lữ Đồng Tân, đừng giết người nữa! Ta .. đồng ý theo ngươi!
Hằng Nga kiên cường nói, nhưng giọng run run tủi thân, nước mắt ngấn tròng.
— ta đã nói rồi, nàng đồng ý ngay từ đầu, ta nào cần tốn sức!
Hắn nói tốn sức, nhưng từ đầu đến cuối hình như còn chưa động tay qua!
...
Ở 1 nơi rất xa, Phật giới, nhìn qua Thông thiên kính, Quan Âm đại sĩ có vẻ nóng ruột hỏi:
— Như Lai Phật Tổ, lẽ nào chúng ta đứng nhìn mà không giúp đỡ họ?
— 4 người kia không ra tay, chứng tỏ họ rất kiêng kị Lữ Đồng Tân này! Kiếm khí của hắn đã đạt cảnh giới Nhân Kiếm hợp nhất, Thiên kiếm! Ta e rằng dù là ta, cũng chỉ có thể cầm hoà!
— vậy là đủ rồi! Chúng ta không thể thấy chết mà không cứu!!
— Không được, ta cần duy trì thực lực để áp chế Ma Nữ kia, nếu chẳng may bị thương, Phật Giới sẽ gặp nguy nan!
— Chúng ta còn có Chuẩn đề Phật Tổ mà!
— Sư huynh gần đây bế tử quan, e rằng khi chưa đột phá, sẽ không xuất quan.
— a di đà phật! Ta thật không nỡ nhìn!
Quan âm đại sĩ dùng tịnh linh bình mở ra cánh cửa đến gần Nam Thiên Môn, cưỡi mây bay vào.
— Quan Âm đại sĩ!
Mọi người nghiêm cẩn cúi chào.
Chiến lực của nàng không quá mạnh, nhưng mọi người kính trọng vì lòng từ bì của nàng.
— Lữ Đồng Tân, quay đầu là bờ. Ngươi vì tham lam lực lượng đã để tâm ma ăn mòn bản tính, tuy nhiên ta biết, ngươi vẫn phần nào làm chủ được mình!
— ha ha, đại sĩ, Như Lai đến ta còn có chút bận tâm, nhưng là nàng, ha ha, cũng tốt, theo ta về làm vợ hai!
— A di đà phật, Lữ Đồng Tân, tham sân si là ngõ cụt, sẽ khiến tu vi của ngươi mãi mãi không thể thăng tiến nữa đâu.
Thân hình Quan Âm đại sĩ dần dần biến hoá thành 1 nam nhân. Sự biến hoá này không giống phép thuật, giống như là tự nhiên nàng đã là nam nhân vậy.
Thế nên xưa nay, không ai biết thân phận thật sự của Quan Âm đại sĩ là nam hay nữ, mà chỉ biết đến câu chuyện hoàng tử năm xưa và hình dáng hiện tại.
— ha ha, ta đạt đến cảnh giới hôm nay, đèu nhờ vào tham niệm mà ra! Ta không tin vào mớ giáo lý Phật Môn các người đâu!
Lữ Đồng Tân cười lớn. Tay vung mạnh, Kiếm khí bùng ra bắn thẳng vào ngực Quan Ân Đại sĩ.
Tịnh Linh Bình ùa ra 1 đoá Kim liên phát hào quang rực rỡ, cản lại kiếm này, nhưng cũng lập tức vỡ vụn.
Quan Âm đại sĩ liên tục lùi lại, miệng phun 1 ngụm máu tươi.
Hoa sen này là pháp thân hộ vệ mạnh nhất của Phật Giới, dù là Phật Tổ cũng khó 1 chiêu huỷ hoại, vậy mà...
— ha ha ha, Hằng Nga, nàng là của ta!
Lữ đồng tân hoá ra 1 ngọn gió bao lấy Hằng Nga muốn cuốn lấy nàng, không ngờ lại không thể suy chuyển thân hình mĩ miều.
Hắn tròn mắt kinh ngạc.
— ta nói ta sẽ theo ngươi, ta sẽ tự đi. Ta không đồng ý, dù ngươi có dùng cách gì cũng không bắt được ta!
Hằng nga nói.
— uây uây, từ từ đã, Lữ Đồng Tân, lão tôn không phải muốn tranh, nhưng mà ta cũng rất ái mộ Nga cô nương. Ngươi nhìn lại ngươi đi, vì muốn tu vi huỷ hoại cơ thể như vậy, nếu Nga cô nương theo ngươi, há không phải là đoá hoa nhài cắm bãi phân trâu sao!
Đại Hùng vốn định lên Thiên Đinh tìm thất tiên nữ tâm sự, lại gặp cảnh tanh bành này, nhịn không được mà đứng ra.
— tôn ngộ không !
— đại thánh!
— ha ha, con khỉ này, 500 năm trước ngươi rất may mắn, ta lúc đó không rảnh, hôm nay ta đã khác, thật là, vận may của ngươi có vẻ đã hết rồi!
— ài, biết sao được, ta thật không nỡ nhìn Nga cô nương theo ngươi, ngươi xấu trai quá.
— ngươi .. muốn chết!
Từ thân thể Lữ Đồng Tân phun ra 1 tia kiếm khí chém thẳng vào người Đại Hùng.
— vù
Tựa như bùn ném vào ao, không 1 vết thương trên người, ngoại trừ áo bị chém rách.
Đại Hùng xoa ngực, Kiếm hồm của hắn hấp thu đến 99,99% lực lượng kiếm khí mà vẫn khiến hắn đau buốt.
Kiếm khí của Lữ Đồng Tân thật sự mạnh hơn Xi Viu.
Lữ Đồng Tân lần nữa trợn mắt kinh ngạc. Phải chăng hôm nay hắn chưa ăn cơm, nên kiếm khí yếu vậy? Vừa nãy chỉ chém nát bông hoa sen, giờ lại chẳng làm nổi con khỉ đổ máu!
Lữ Đồng Tân có vẻ chưa tin tưởng, bảo kiếm trên vai bay lên rồi từ từ rơi vài trong tay gã.
— vù vù
Liên tiếp chín đạo kiếm khí phụt ra.
Tốc độ cực nhanh, Đại Hùng không thể tránh, khua thiết bảng đỡ được 1 chiêu, chiêu thứ 2 chẻ đôi gậy sắt, còn lại 7 chiêu đánh thẳng lên người.
Máu tươi tung toé.
Nhưng chốt lại vẫn chỉ là kiếm khí thì sát thương lên người hắn rất hạn chế.
Nhìn hắn như huyết nhân, mà thực ra vết thương không sâu, trái lại Kiếm Hồn trong đan điền đã đạt được tiến hoá mới.
Đại Hùng tiếc nuối vứt 2 nửa Thiết Bảng, nó đã trở lên vô dụng rồi.
Mà chúng tiên đều ngây người, cây gậy đó năm xưa làm thiên đình chao đảo, giờ chịu được 2 kiếm của Lữ Đồng Tân đã gãy. Thực lực Thánh Nhân cao đến nhường nào!?!?
— ha ha, xem ngươi lấy gì tiếp tục đánh!
Lữ Đồng Tân khua kiếm, thanh kiếm phát ra ánh sáng rực rỡ, tổ hợp hàng trăm tia kiếm khí chập 1, muốn 1 chiêu chém chết Đại Hùng.
Đại Hùng cũng phải vận toàn bộ Ngũ Hành chân khí, và Kiếm khí, diễn hoá 1 thanh kiếm khổng lồ ở tay, đồng thời chém ra.
Không biết kia có phải chiêu mạnh nhất của Lữ Đồng Tân không, nhưng đây đã là chiêu mạnh nhất của Đại Hùng thời điểm này.
Sau chiêu này, hắn chẳng còn bao nhiêu chân khí!
2 bóng kiếm sáng choang va chạm.
Không phát ra âm thanh rền rĩ hay gây ra vụ nổ khinh khủng gì.
Hoàn toàn là hoà trộn, tạo ra 1 sóng khí đồng thời đẩy bay cả 2 đối thủ về phía sau.
— a
Lữ Đồng Tân kinh ngạc, trước ngực 1 vết thương sâu hoắm thấu nội tạng.
Đại Hùng cũng bị chém vào ngực nhưng vì thể chất thần thạch, nên vết thương nhẹ hơn.
Trái lại chân khí hắn đã dùng gần cạn, vô phương xuất kiếm thứ 2.
— chạy đã!
Đại hùng bay ngược lại khá gần vị trí Hằng Nga, thuận tay ôm eo nàng bay vút trong lúc Lữ Đồng Tân bận vận khí trị thương.
Máu me thấm đầm đìa Hằng Nga, nằm trong vòng tay Đại Hùng, nàng có cảm giác nao nao kì lạ chưa từng xuất hiện.
— hắn là Thánh Nhân, chạy đi đâu bây giờ?
Đại Hùng lẩm bẩm. Hắn rõ ràng, dù chạy xa nữa thì cũng không thoát. Chỉ cần gã Lữ Đồng Tân khôi phục, sẽ đuổi kịp ngay.
— về Quảng Hàn Cung.
— ..
— tin ta, ở đó có 1 chỗ tuyệt đối an toàn.
— được
Chỉ vài cái nhún chân, Đại Hùng đã bồng Hằng Nga đến Cung Quảng Hàn.
— xuống đầm sen!
Đại Hùng không do dự làm theo.
Dưới nước, Hằng Nga làm mấy thủ thế kì lạ, 1 cửa không gian mở ra, Đại Hùng bay vào.
Là 1 tiểu không gian nho nhỏ độc lập gắn với thế giới thực tại. Gần giống không gian Tru Thần Diệt phật kia!
— ở đây chỉ có ta mới có chìa khoá. Yên tâm đi.
Đại Hùng lúc này ngã vật ra bất tỉnh, phần vì mất máu, phần vì cạn chân khí. Từ lúc trọng sinh, hắn chưa từng thản thế này. Dù đánh với Yêu Thánh Xi vưu cũng còn khá khoẻ khoắn.
— Đại Thánh! Ngộ Không!
Hằng Nga lay lay Đại Hùng, thăm dò hơi thở và mạch đập, thấy trái tim hắn lúc đập lúc không thì rưng rưng.
— vì ta mà chết bao nhiêu thần tướng, ngay cả ngươi cũng trọng thương như vậy!
Hằng Nga vuốt nước mắt, bàn tay trắng ngần xinh xắn đặt lên vết thương nơi ngực Đại Hùng, liền xuất hiện 1 chùm sáng màu lục đang giúp vết thương của hắn nhanh chóng liền lại.
Bất chợt Đại Hùng chồm lên, ôm chặt Hằng Nga, miệng ngậm luôn đôi môi mềm mại ngọt ngào, mút nhẹ cánh môi.
Hằng Nga nghe như tiếng sét nổ uỳnh trong đầu. Đây là lần đầu tiên nàng bị như vậy. Toàn thân cứ cứng đờ ra, mà đặc điểm khi thi triển Hồi Sinh Nghịch Mệnh Thuật, thân thể sẽ không thể cử động, cần 1 chút thời gian mới có thể cắt công.
Vậy là Đại Hùng cứ tham lam mút đôi môi tuyệt vời của Hằng Nga mà mắt vẫn nhắm nghiền. Cái lưỡi nhám tách hàm răng ngà, tìm tới đầu lưỡi đinh hương mơn trớn.
Trong giấc mơ, Đại Hùng gặp Mạnh Bà, hắn và nàng hôn nhau cuồng nhiệt. Bàn tay lột xiêm y, đặt lên 2 nhũ cầu căng mọng nhào nặn. Thi thoảng lại cấu, day day nhũ hoa săn cứng.
— ưm.. ư.. Ngộ Không.. thiếp thèm.. ư.. ư.. nhớ chàng quá.. ưm..
Hằng Nga lúc này mặt đỏ muốn chảy máu, mà không thể cử động. Tay hắn luồn vào áo, chộp lấy bầu vú hoàn mỹ của nàng, điên cuồng bóp, nặn. Đôi nhũ cầu nàng chưa từng để ai đụng chạm. Từng đợt rung động tê dại lan khắp toàn thân khiến nàng nóng bừng cả người, tâm thần nhộn nhạo, hạ thân trở lên ẩm ướt.
— ư .. ưm ưm .. Đại Thánh .. Ngộ Không .. đừng ... ư .. ưm ..
Váy lụa bị vén lên, quần lót mỏng bị tụt xuống gối, lộ ra vùng mu mềm cao cao, chùm lông mượt mà đen huyền.
— á
Ngón tay hắn vuốt lên khe lạch đã ẩm ướt, lần lên hột le xay mạnh.
Hằng Nga cứng người, đôi chân kẹp chặt, mà không sao ngăn được dâm thuỷ cuồng dâng.
— ôi .. ư .. ưm.. không.. Ngộ Không.. đừng .. á á á
Trong cơn mộng dâm, Đại Hùng cắm mạnh dương vật vào bướm xinh Mạnh Bà, bên ngoài Hằng Nga rúm người ôm chặt hắn. Đau quá!
Vài giọt máu tinh tràn ra, cảm giác đau đớn dần biến mất, chỉ còn lại cảm giác lâng lâng, sướng khoái đến rụng rời. Hằng Nga có chút mất mát, trinh tiết gìn giữ bao nhiêu năm, lại mất đi một cách chẳng thể ngờ như vậy!
Mạnh Bà ưỡn người, hông hẩy lên, đồng thời khép chặt âm đạo. Khít thật là khít! Những vẫn trơn tuột, vào ra thoải mái vì lượng dâm thuỷ cực nhiều.
— Ưm .. ư.. ôi..
Hằng Nga cong người lên đỉnh, lần đầu tiên nàng nếm trải cảm giác này, nàng ngất đi vì quá phê quá sốc.
Nhưng Đại Hùng vẫn tiếp tục không ngừng, cơn phê kéo tỉnh Hằng Nga, rồi lại làm nàng lần nữa ngất xỉu.
Cứ thế sướng quá mà ngất, sướng quá mà tỉnh liên tục 4,5 lần.
Trong giấc mộng, Mạnh Bà bấu chặt mông Đại Hùng gia tăng thêm lực kéo phụ hắn, từng cú thục vừa sâu vừa mạnh, ép dâm thuỷ xịt ra theo mỗi nhịp dập.
Đôi tay ngọc của Hằng Nga ôm chặt lưng, đôi chân tuyệt mỹ quắp lấy hông Đai Hùng, nàng đã cử động được, nhưng lúc này trong đầu nàng nào có ý định đẩy hắn ra. Chỉ muốn tiếp tục tận hưởng cảm giác dục tiên dục tử, chết đi sống lại này. Bộ ngực căng tròn săn cứng lắc lên lắc xuống theo nhịp hông của Đại Hùng.
Từ đan điền Hằng Nga, 1 lượng Tiên khí khổng lồ lũ lượt tràn qua đan điền Đại Hùng.
Hằng Nga vốn có thân thể Thuần Âm Thánh Thể, cần phải giữ gìn trinh tiết. Người đoạt được trinh tiết của nàng, sẽ được hưởng toàn bộ tiên khí nàng tích luỹ bao nhiêu năm qua, đồng thời cũng đoạt lấy tính mạng nàng. Năm đó chỉ vì nàng không trao thân, khiến Hậu Nghệ giận dữ bỏ đi, cũng vì nguyên nhân như vậy.
Tuy nhiên lúc này, từ đan điền Đại Hùng, Ngũ Hành Chi khí lại truyền ngược lại vào Hằng Nga, khiến nàng giữ lại được phân nửa tu vi và tính mạng.
Hằng Nga lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, ngất đi bao nhiêu lần, Đại Hùng mới gồng người phóng tinh. Dòng khí ấm nóng phụt sâu lấp đầy tử cung, tràn trề ra ngoài
Hằng Nga sướng lịm người, ưỡn cong người ngọc, bướm xinh thít lại, lần nữa ngất xỉu.
Đại Hùng vừa ôm vừa bú vú nàng mà vẫn mê man.
...
— a, sao ta vẫn sống? Hồng Quân đạo tổ nói rằng nếu ta bị phá thân, hẳn sẽ chết?!
Hằng Nga tỉnh dậy đẩy thân thể Đại Hùng sang một bên, dương vật dài ngoằng tụt ra khỏi bướm xinh ấm áp bị hắn dày vò cho sưng tấy.
Trong giấc mơ kia, Mạnh Bà quả là sung, cầm cự cùng hắn tới 3 giờ.
Nhưng Hằng Nga còn là gái trinh, lần đầu mà bị hắn hành như vậy, không tổn thương mới lạ.
Đại Hùng cũng giật mình tỉnh giấc. Nhìn qua hiện trạng cũng nắm rõ tình hình. Nhưng mà hôm qua hắn chịch Mạnh Bà mà.
Chết mẹ, ở đây lấy đâu ra mạnh bà?
Hắn mộng tình rồi thịt Hằng Nga!!!
Nhìn ngắm thân thể tuyệt mỹ trước mặt, Đại Hùng ngây ngẩn mà trong lòng vui sướng khoing sao tả xiết.
— ta .. theo ta nhé!
— cong có thể làm thế nào nữa đây? Cái gì cũng trao cho chàng cả rồi!
Nàng liếc mắt nhìn hắn, môi dẩu ra hờn dỗi. Lần đầu của người ta, thật là, chẳng có chút chuẩn bị nào cả!
Đại Hùng gãi đầu, nhìn vào đan điền.
— a.. tu vi của ta!
Hắn mở kim tinh hoả nhãn nhin hằng Nga.
— a tu vi của nàng!
— không hề gì, chỉ là 1/2 thôi. Đằng nào ta cũng chưa từng dùng chúng.
Tu vi hằng Nga không ngờ rất gần Thánh Nhân, chỉ tại nàng không am hiểu chiến đấu, chỉ hiểu ca múa nhạc hoạ. Nên thứ này, đúng là không mấy khi dùng tới.
Lần này khiến tu vi Đại Hùng đại tăng, có thể coi như là nửa bước Thánh Nhân rồi.
Hắn quàng tay ôm Hằng Nga, nàng dùng dằng muốn gạt hắn ra mà không nổi, đành ngoan ngoãn nằm gọn trong vòng tay ấm áp.
— từ giờ ta sẽ bảo vệ nàng, chỉ cần ta còn chưa chết, trên đời này không ai có thể hại đến nàng!
— được rồi, trước tiên hãy nghỉ ngơi cho khang phục đã. Lữ Đồng Tân hẳn đang tìm kiếm chúng ta, chỉ cần ra ngoài, hắn sẽ tới ngay.
— ta tự tin giờ có thể không thua hắn!
— giờ đã là nam nhân của thiếp, sao có thể ngang bằng hắn. Năm xưa Hồng quân đạo tổ dạy thiếp Thiên đạo mà ông ấy lĩnh ngộ. Bản thân thiếp không ham hố võ công nên chỉ tìm hiểu qua loa. Giờ thiếp sẽ dạy chàng!
— ừm, mỗi người có lĩnh ngộ của riêng mình mới đi đến được đỉnh cao hơn. Ông ta có đạo của ông ta, ta có đạo của ta. Nếu đi theo đạo của ông ấy thì sẽ mãi mãi không thể vượt qua ông ấy!
— nhưng ..
— cám ơn ý tốt của nàng, không cần lo cho ta đâu.
— vậy vũ khí của chàng đã mất, ở Quảng Hàn Cung có lưu lại 1 mật đồ của Hồng Quân. Năm xưa ông ấy trước khi tiến vào thăm dò vũ trụ, đã luyện ra 1 thanh Thiên Hạ đệ nhất Thần Kiếm, nghe nói lợi hại gấp trăm ngàn lần Xi Viu Thần kiếm. Thanh kiếm đó được cất giấu ở 1 nơi trong tam giới. Nếu chàng tìm được nó, sẽ tăng khả năng chiến thắng Lữ Đồng Tân!
— được, cái này thì ta nhận chắc rồi!
Vừa nói, bàn tay lông lá của hắn vừa chụp lên đôi nhũ cầu tròn trịa, căng mọng kia nhào nặn. Nhũ hoa trở lên săn lại.
— ưm.. ư.. vừa làm xong mà chưa chán à.. ư..ư
— nàng đẹp thế này, cả đời chịch cũng không chán.
— ôi.. ưm.. ư..
Thân thể hằng Nga tu luyện Hỗn nguyên công có sức hồi phục cực mạnh, tổn thương ở bướm xinh đã lành lặn.
Nàng vừa nếm trái cấm ngon ngọt như đã thành nghiện, mắt nhắm hờ thưởng thức một cách sảng khoái.
— ư .. ưm .. ư
Đôi môi gợi cảm cong lên thoả mãn bị Đại Hùng ngậm lấy mà mút. 2 cái lưỡi quện lấy nhau, trao nhau mật ngọt, nàng còn lóng ngóng, nhưng được hắn hướng đạo 1 lúc, đã dần thuần thục.
Hằng Nga ngồi vắt chân 2 bên hông Đại Hùng, ôm lấy hắn, mặt ngửa ra sau sung sướng. Đại Hùng ngậm nhũ hoa đỏ hồng săn cứng mà mút, mà day. Khe bướm xinh ướt nhẹp nằm thẳng trên quy đầu trơn bóng nóng hổi.
Khúc thịt cứng như thép này thò thụt chỉ lọt quy đầu, kích lên điểm G thần thánh, làm thân thể tuyệt mỹ của nàng cứ run bần bật vì nứng vì phê.
— ư.. thiếp thèm.. ưm .. ư.. a.. ư.. ư
Nàng muốn ngồi thụp xuống cho khúc gân kia thụt vào lút cán, nhưng Đại Hùng lại đỡ lấy người nàng, hắn cứ như nhứ nàng như vậy thôi.
— ôi.. thèm.. cho thiếp.. ôi.. ư
Hằng Nga rên rỉ , âm thanh như tiên nhạc làm rạo rực lòng người.
Âm khí, dâm thuỷ trắng ngà chảy ra lênh láng, tràn trề trên thân dương vật. Hằng Nga nứng muốn xỉu, ôm chặt lấy Đại Hùng năn nỉ. Mà hắn cứ chơi nhây khiến nàng gấp đến độ muốn khóc
— xụt
Đại Hùng buông tay, hạ thân Hằng Nga sập xuống, khúc thịt cứng chui vào tận cùng sâu thẳm khe thịt non mềm mại, ấm áp.
— a.. ưm ưm .. sướng.. ư.. phê.. ôi.. ôi.. thiếp thèm .. ư ư.. a.. phê quá.. sướng chết thiếp .. ư.. a a .. ư.. ư..
Hằng Nga cong người, âm khí cuồng phun, toàn thân co giật chỉ sau vài lần thụt sâu tận gốc dương vật thô to.
Chờ nàng qua cơn co rút, Đại Hùng rút dương vật ra, le lưỡi liếm láp khe mật đào, húp sạch từng giọt dâm khí thơm ngon.
— ưm.. đã.. ư ư.. sướng quá.. ôi..
Hằng Nga vò cái đầu lông lá đang dính chặt giữa háng mà phê muốn lịm người.
Mút sạch khe bướm, Đại Hùng lại cầm côn thịt thọc sâu chinh chiến. Bất kể Hằng Nga cố gắng thế nào, cũng chỉ vài phút lại co giật toàn thân, trào dâng dâm khí, cho Đại Hùng thoả thê bú mút.
Cùng lúc linh hồn Đại Hùng cũng đã chui vào thần thức khu Hằng Nga, đang rầm rập chịch linh hồn của nàng.
— ư.. thiếp chết mất .. ưm.. phê chết mất .. ôi.. a ..a .. sướng quá.. ư.. giết thiếp đi .. ư.. thọc chết thiếp đi.. ưm.. ư.. ôi.. đâm chết thiếp đi .. a ..a ..a...
Đại Hùng vừa vò đôi nhục cầu hoàn mỹ vừa đóng hông từng cú chắc nịch.
Đến khi Hằng Nga muốn xỉu thật sự, hắn mới lại trân người phóng tinh.
Tinh trùng trộn âm khí trào dọc khe bướm, Hằng Nga nằm thở dốc từng ngụm. Nàng phê muốn lả đi, bướm xinh tê rần cả rồi!
Lần này tuy phê, nhưng nàng nhận ra, chính chân khí kì lạ của hắn giúp nàng duy trì tu vi và mạng sống ổn định. Có lẽ hắn chính là người đàn ông mà tạo hoá đã kết đôi cho nàng!
— ưm
Đại Hùng vẫn say sưa bú vú, liếm lồn Hằng Nga, giai đoạn hậu chịch này vẫn khiến phụ nữ đê mê mà.
Dâm khí trộn tinh trùng cũng tạo ra thứ mùi vị hấp dẫn riêng biệt, mùi vị của thoả mãn và hưng phấn. Đại Hùng húp 1 ngụm, hôn lên đôi môi quyến rũ, nhè cho nàng uống.
— ứ.. ôi.. ưm.. thiếp lại thèm nữa.. ưm..
Dù vừa chịch, nhưng Đại Hùng rất mạnh khoản này, dương vật đã lại ngóc lên cứng còng, quy đầu tách rời đôi môi âm đạo, từ từ tiến quân.
— ôi.. đã quá.. phê quá.. ư.. ưm.. thiếp thích.. ư.. thiếp sướng.. ưm.. ư.. a.. ư.. a...
Đầu đuôi Đại Hùng cong lên, xoa xoa nơi cúc hoa chúm chím của Hằng Nga, lách vào, cùng thò thụt.
— ư.. a.. á.. a.. ưm..ư .. ư
Hai lỗ được lấp đầy, Hằng Nga run bần bật, âm khí trào ra không ngừng lại được.
Suốt mười ngày mười đêm, dương vật nằm trong âm đạo. Hầu như không ngừng không nghỉ. Chỉ thần tiên mới có được sức mạnh này!!
...
— bản đồ của Hồng Quân đạo tổ đây
— ừm, nàng ở lại trong này chờ ta. Giải quyết xong Lữ Đồng Tân, ta sẽ đón nàng ra.
...
Đại Hùng ngó bản đồ, nơi này lại là chỗ đó, Tầng địa ngục thứ 99. Nơi mà Địa tạng, Mạnh Bà cũng không thể đi tới!
Mà bên ngoài lúc này, Lữ Đồng Tân đã ngồi ở ngai Ngọc Đế. Tuy nhiên hắn lại không có thời gian làm chuyện riêng gì cả, vì Thiên Đình bạo loạn, kéo Nữ Oa, Lão Tử nhúng tay.
2 Thánh Nhân này chiến lực riêng rẽ thì thua Lữ Đồng Tân, nhưng hợp lực lại có phần nhỉnh hơn.
Lữ Đồng Tân ngồi ngai được mười ngày liền bỏ mà chạy.
Dù sao hắn lúc này đang thua, ở lại níu kéo cũng vô ích. Tốt nhất lac mạnh chút nữa rồi quay lại. Hoặc chờ lúc họ phân tán, diệt từng người một.
Hắn cũng may mắn tìm được 1 tiểu không gian, ở trong đó đạt được kì tích mà bước vào Thánh Nhân.
Hắn biết trên Thánh Nhân còn rất nhiều cấp độ. Vậy cứ trở lại đó bế quan thêm 1 thời gian nữa rồi tính tiếp.
Dù sao lần này cũng lãi rồi, chịch được Vương mẫu cao quý xinh đẹp, ngồi lên ngai Ngọc đế được mấy ngày. Chỉ tiếc đệ nhất thần nữ Hằng Nga chưa tới tay! Mà thôi, sau này còn nhiều cơ hội mà.
Vậy nên lúc Đại Hùng ra ngoài, cũng là lúc Lữ Đồng Tân tạm rời đi. Tránh 1 trận ác đấu.
..
Đại Hùng trước tiên quay lại vườn đào, thất tiên nữ ríu rít hỏi thăm. Ai ở thiên đình cũng biết hôm đó hắn trọng thương thê thảm.
— ta vẫn bình thường đây, thấy không?
Đại Hùng nhéo cái mũi xinh xắn của Tử Y, kéo nàng vào người, hôn lên đôi môi đỏ mọng quyến rũ. Cái lưỡi đinh hương của nàng quấn lấy lưỡi hắn, trao mật dịch thơm ngon.
— ưm.. ưm.. thiếp thèm.. đại thánh.. cho thiếp .. ư ưm ư
Thất tiên nữ toàn thân không mảnh vải, da thịt mịn màng trắng trẻo hồng hào, chỉ có thể phân biệt qua màu tóc hoặc màu lông. Bướm xinh của Bạch Y tiên tử nhẵn thín không 1 sợi lông đỏ hồng vì bị Đại Hùng bú mút.
7 nàng nằm thành 1 hàng, hai chân giang rộng, bướm nhỏ banh ra mời mọc.
Đại Hùng cầm côn đâm Bạch Y trăm nhát, lại rút qua bên cạnh chọc Tử Y trăm phát.
Cứ như vậy.
Các nàng đồng tu Thất Diệu Bảo Công khiến tâm ý tương thông, 1 người thấy sao, 7 người thấy vậy. Không phải tự nhiên mà cả 7 nàng cùng gục gã trước Dâm uy của hắn đâu. Ngày đó chịch Tử Y đầu tiên, cả 6 nàng kia đều được lên đỉnh. Nên dần dà sau đó cả 7 nàng vượt qua xấu hổ cùng hầu hạ hắn 1 lượt, để đạt đến thăng hoa lớn nhất.
Đại Hùng chịch Lam Y trăm phát, nhưng cả 7 nàng cùng cong người xả âm khí mà vấn đỉnh vu sơn.
Nhưng hắn không ngừng lại, bướm xinh Hồng y căng ra hứng từng cú dập mạnh mẽ khiến bầu vú căng nẩy tưng tưng. Vừa giã, Đại Hùng vừa gập người húp dâm thuỷ lênh láng của từng nàng, khiến các nàng càng được húp càng ra nước. Khác nào nồi cơm Thạch Sanh đâu!
— a.. ưm.. ư.. phê quá.. sướng quá..
Chanh Y tiên tử hét lớn sung sướng, cảm giác dương vật thật sự trượt trong âm đạo của mình mang lại cảm giác phê hơn hẳn là cảm giác sướng do công pháp kết nối mang lại.
Sau khi lần lượt chịch cả 7 tiên tử, Đại Hùng hoá thêm ra 6 phân thân giống hệt nhau.
Lần này cả 7 tiên nữ hoà vang tràng âm rên rỉ, bướm căng muốn nứt vì những khúc gân thô to nhồi đầy.
— ưm.. ư.. đã lồn quá..
— ôi.. toác lồn thiếp rồi..
— a a.. phê chết thiếp...
— ư ư.. thiếp sướng.. thèm cu..
— ân.. thiếp phê.. thèm bú cu..
— ư.. yêu cu của chàng quá ... ư
— ôi.. ôi.. a.. ư.. nữa.. đụ nát lồn thiếp đi.. ư ư ôi...
Đại Hùng lại gọi thêm 7 phân thân, 7 dương vật cứng còng nhằm 7 cái miệng quyến rũ mà tiến vào.
Những cái lưỡi mềm mại xoắn lấy quy đầu, liếm toàn thân dương vật.
2 phân thân thi thoảng lại đổi ca, nhưng 4 bàn tay không lúc nào rời 2 bầu vú căng và 2 quả mông mẩy mà xoa bóp, nhào nặn.
Đợi khi thất tiên nữ mệt lả, Đại Hùng mới thu lại phân thân, xả tinh vào âm đạo Bạch Y. Hôm nay đến lượt nàng nhận mưa móc.
Những phân thân kia chơi bao lâu cũng được, nhưng không có tinh mà phóng!
..
Chia tay thất tiên nữ, Đại Hùng ngó qua Đường Tăng, mọi việc vẫn diễn biến bình thường. Nghe Đại Hùng nói, người của Tây Thiên vẫn thi thoảng giám sát, khiến dạo gần đây hắn không dám gặp Hồ Ly, Lang Nữ tham thấu đại đạo.
Mà 2 nàng cũng hiểu hoàn cảnh của hắn nên không đòi hỏi gì, chỉ âm thầm hộ tống phía sau. Dù sao với tu vi 2 nàng, xác thực không thể biết có bị bồ tát hay đại sĩ phật môn nào đó giám thị hay không! Mà sắc là 1 trong 7 giới luật phật môn, không nên để Đường Tăng bị lộ chuyện phá giới được!
.....
Đại Hùng xuống âm phủ gặp được Bạch Vô Thường. Nàng và Hắc Vô Thường tách ra làm việc riêng kể từ khi lần đó chịch choạc với Đại Hùng.
— Đại Thánh gia, lâu quá mới gặp lại chàng, chàng bị thương không sao chứ?
Vụ việc hắn bị Lữ Đồng Tân chém gãy gậy như ý, toàn thân máu me bỏ chạy đã lan truyền khắp Tam giới.
— lại đây để ta yêu nào, nàng sẽ biết thương thế của ta ra sao.
— ưm .. ư ư .. từ từ .. vào phòng kia đã!
— không cần phòng.
Đại Hùng vung tay, tạo ra 1 quầng sáng như cái bát úp ngược chụp xuống. Hai người cứ như đã tiêu thất trong không gian này, dù Thánh Nhân đi ngang cũng không thể cảm thấy được gì.
— ưm ..ư.. ư..
đại Hùng mút cánh môi mềm mại ướt át của Bạch Vô Thường, bàn tay nhanh chóng luồn vào áo, bóp nắn bầu vú căng tròn đàn hồi.
Hơi thở Bạch Vô Thường thơm như lan, dần trở lên nóng hổi. Bàn tay xinh xắn trắng trẻo của nàng cũng mò vào quần Đại Hùng, nắm lấy khúc gân cứng như thép nguội vuốt ve.
— ôi.. ưm.. thiếp thèm nó quá .. ư.. nhớ nó quá .. ưm..
— nàng dâm quá, ta nhớ là hàng tuần đều đến tìm nàng mà!
— đâu mà, lần này chàng bị thương, ư ư ư, đã cả chục ngày rồi ấy chứ.. ưm ưm ôi a a .. thèm chết người ta rồi.. ư ưm...
Đại Hùng xé toang váy lụa lẫn quần lót, bế bổng Bạch Vô Thường.
Nàng quắp lấy đầu hắn, để cái lưỡi nhám lướt dọc khe bướm xinh.
Hắn tham lam mút dòng dịch thuỷ thơm ngon mát lạnh, cái lưỡi ngoáy sâu vào mật huyệt, đảo trái lách phải, làm Bạch Vô Thường run rẩy không thôi.
— ư ư ư.. thiếp thèm quá rồi.. ưm ưm.. cho thiếp .. ưm.. đút chim vào đi.. a a .. đừng chọc thiếp nữa mà .. ư ưm ...
Đại Hùng vẫn duy trì tư thế bế bổng Bạch Vô Thường banh rộng đôi chân ngọc ngà, hạ mạnh xuống dương vật ngỏng cao.
— xụt
1 pha tấn công vào tận gốc, khúc gân thô to biến mất trong bướm xinh ướt át tràn trề dâm thuỷ.
— a a a.. sướng.. chàng làm đi.. ư ư
Đại Hùng cầm 2 quả mông căng đét dập lên dập xuống, dương vật nhồi căng bướm xinh.
Bạch Vô Thương ghì chặt đầu gã, dâng môi thơm cho hắn thoả thê mút mát.
Cứ vài trăm nhịp cuồng mãnh, Bạch Vô Thường lại rúm người, co giật. Nàng lên đỉnh.
Chỉ có hắn, mới khiến nàng đạt được khoái cảm cực hạn này.
Chỉ có hắn mới chịu được nhiệt độ siêu lạnh âm khí của nàng.
— ư ư.. thiếp yêu chàng chết mất.. ôi.. phê quá.. đã quá.. ưm.. ư ư..
Chót đuôi của Đại Hùng vẹt lấy dâm thuỷ tràn trề nơi tiếp xúc bôi trơn, rồi luồn vào cúc hoa của nàng mà tấn công.
Bạch Vô Thường thật sự sướng ngất đi mấy lần, Thoả mãn ôm chặt Đại Hùng. Mà hắn không lúc nào quên dùng linh hồn cưỡng dâm linh hồn nàng, cành làm cho nàng dục tiên dục tử. Thật là muốn sống không được, muốn sống không xong.
Suốt 2 tiếng sau, Đại Hùng mới hài lòng phun vòi tinh nóng hổi vào âm đạo lạnh băng. Bạch Vô Thường mệt không dậy nổi, ngủ thiếp đi.
Hắn ôm mỹ nhân cho nàng nghỉ ngơi mấy giờ mới từ biệt để đi tìm Tuyêt thế thần kiếm.
..
Xuống sâu hơn, địa ngục tầng 18. Mạnh Bà vẫn vô cùng quyến rũ trong bộ mini juyp công sở màu ghi, nghiêm túc ngồi ở bàn giấy, phát từng chén canh.
Đại Hùng liếm mép đến phía sau nàng.
— chàng ngoan đi, để thiếp làm việc! Chờ mãi mà không thấy linh hồn chàng ghé xuống chờ canh đấy!!!
— he he, ta dễ chết vậy sao, nàng cứ làm việc, việc ta ta làm.
— nào, rút cái tay của chàng ra, ở đây có bao nhiêu cặp mắt đang nhìn đấy!
— có sao đâu, lát nữa chúng sẽ húp canh còn gì, sẽ quên sạch sành sanh!
— ư.. ư.. ư .. chàng .. là khỉ cốt hay dê cốt đây .. ư ư
— đánh nhau là cốt khỉ, lên giường là cốt dê, được chưa.
Đại Hùng ngậm lấy vành tai xinh mút mát mơn trớn, làm Mạnh Bà rùng mình nổi đầy da gà.
Một tay gã luồn ngực áo, tay khác luồn đáy juyp. 2 vị trí hiểm yêu mẫn cảm bị hắn công kích, Mạnh Bà không cưỡng nổi dâm thuỷ lạnh băng tràn ra lênh láng.
Áo vest bị vạch sang 2 bên, 2 nhũ cầu tròn trịa căng mọng khoe sắc. Núm vú nhỏ đỏ hồng săn lại tuyệt mỹ.
Juyp ngắn cùng quần chíp bị tụt xuống ngang đầu gối, mu mềm cao cao phủ bởi lớp lông đen mềm mượt đầy hấp dẫn lộ ra.
Rất nhiều linh hồn chờ được uống canh đôi mắt sáng rực nhìn mỹ nhân tuyệt sắc trong cơn mê tình. Những bộ vị mẫn cảm quyến rũ kia làm chúng điên đảo đến mê mẩn.
Đại Hùng đặt Mạnh Bà nằm ngửa trên mặt bàn làm việc, gọi ra thêm 1 phân thân.
Phân thân này say sưa mút đôi môi gợi cảm , đôi tay vò nắn đôi bầu vú đẹp thành muôn hình vạn trạng.
Đại Hùng bên dưới, rúc đầu vào háng mỹ nhân, cái lưỡi thiện nghệ bắt đầu bú liếm.
— đại nhân.. ta thèm quá.. cho ta chơi nàng ấy 1 lần trước khi đi đầu thai được không?
Một linh hồn đánh bạo lại gần đề nghị.
— ngươi có chắc không, hậu quả tự gánh nhé, có thể sẽ khiến ngươi không thể siêu sinh đấy, ha ha
— đại nhân, ngài nói quá! Ta chấp nhận!
— ha ha, được, thử đi!
— ưm.. không.. Ngộ Không.. ư.. ta không muốn.. ưm.. ta chỉ là của chàng.. ưm ..
Đại Hùng ra dấu để nàng yên tâm.
Linh hồn kia được phép thì hưng phấn quá, thế vào chỗ Đại Hùng. Nhìn chín diện bướm xinh banh rộng mời mọc ngay trước mặt, gã cầm dương vật căng cứng kê ngay khe động.
Có điều quy đầu vừa chạm bướm đẹp liền làm gã tái mặt. Bằng tốc độ cực nhanh, gã hoá thành tượng băng mà quy đầu vẫn dính hờ nơi khe bướm.
Một ngọn gió cuốn qua, tươgj băng vỡ vụn, hoá thành làn khói rơi xuống sông nại hà.
— ha ha, lão tôn đã nói rồi!
Kết cục này làm đám linh hồn đang hăng máu muốn lên xin hưởng sái kia lạnh buốt từ sống lưng. Dẹp hết dâm ý. Chỉ đành ngoan ngoãn đứng 1 chỗ tự xử.
Tuy nhiên những linh hồn nữ nhi, cũng bị tràng cảnh nóng bỏng kích thích mà lên cơn nứng.
Thế là những linh hồn này tự xếp cặp mà chịch nhau, xoã 1 lần trước khi đi đầu thai. Dù sao lát nữa húp canh, sẽ chẳng còn nhớ gì.
— ưm.. đừng chọc thiếp nữa.. ư.. thiếp thèm chim.. ư.. chàng còn không chịu đút vào.. ưm..
Nhìn những cặp linh hồn chịch nhau ngay sát cạnh, Mạnh Bà nứng đến độ không chịu nổi nữa rồi.
— ưm .. ư.. chàng mà còn chưa đút vào.. ư... lần sau đừng có mà tới tìm thiếp.. ư .. a.. a.. sướng.. đã quá.. như thế.. Ngộ Không.. ưm.. ư..
Đại Hùng cười hềnh hệch, đặt dương vật đúng vị trí, bắt đầu công phá.
Mạnh Bà run rẩy từng cơn vì quá phê.
— ưm .. Ngộ Không.. chàng giỏi quá .. ư ư .. a a.. ôi ân .. ưm ưm..
Phía ngoài, các linh hồn lục tục phun xuất, kẻ phun vào người các linh hồn nữ, kẻ xịt vào miệng các nàng ấy, có kẻ đánh bạo, lại gần, nhằm mặt và vú Mạnh Bà mà xuất.
Mùi vị tinh trùng hăng nồng làm Mạnh Bà phê ngất ngây, dùng ngón tay vét từng vệt cho vào miệng nhấm nháp.
Ngon quá!
Chỉ là , dù âm đạo hay miệng thậm chí bất kì vị trí nào trên người nàng, đều rất lạnh giá, đặc biệt với các linh hồn, lại càng khủng khiếp. Chẳng ai dám nhét dương vật vào miệng nàng để phóng, chỉ có thể cách 1 đoạn mà phun thôi.
— ưm.. ư.. thiếp phê quá ..
Mạnh Bà nấc nghẹn, ngất đi sau một tràng công kích mạnh mẽ của Đại Hùng. Cũng đã 3 tiếng rồi, hắn gồng người phun tinh lấp đầy âm đạo mỹ nhân đệ nhất địa phủ.
Ngộ Không kỳ truyện - Chương 5
Đợi Đường Tăng xong việc, Đại Hùng như gió đi vào, một gậy đập
Tượng Tinh thành bánh thịt. Hắn muốn đập luôn Hồ Ly và Lang Nữ, nhưng
lại thấy Đường Tăng mở miệng:
- Ngộ Không, phật có đức hiếu sinh, bọn họ lại chỉ là thân nữ nhi, hay là tha cho bọn họ.
Đại Hùng vốn thấy các nàng phục vụ sư phụ tận tình nên cũng muốn
tha, lại thêm đang muốn nhanh chóng cứu sư phụ rời khỏi nơi kỳ lạ này.
Nên thả 2 nàng.
Đại Hùng để 2 nàng giúp Đường Tăng mặc lại quần áo, hắn liền cõng sư phụ lao vút ra ngoài.
Đường Tăng lúc này vừa ngượng ngùng vừa xấu hổ vừa cắn rứt lương
tâm cảm giác tội lỗi, nên không nói gì với Đại Hùng, chỉ nhắm mắt niệm
kinh xám hối.
Lo kinh động đến Thánh Ma, Yêu Thánh nơi này, nên Đại Hùng rất cẩn thận mở Kim Tinh Hoả Nhãn theo dõi xung quanh.
Đường Tăng lúc này sau khi thoả mãn tình dục liền đạt trạng thái
thăng hoa, niệm kinh tiến vào Vô Ngã thực thụ, lấp ló Pháp Thân toả hào
quang. Ở chỗ này, đó chính là ngọn hải đăng trong đêm thu hút yêu quái.
Vì chỉ cần ăn thịt kẻ có Pháp Thân này, yêu lực hay ma lực đều tăng
tiến lại trường sinh bất lão.
Hàng đàn yêu ma kéo tới, tuy chẳng là gì với Đại Hùng nhưng mà cũng khiến tốc độ chậm lại chút xíu.
Đã nhìn thấy vòng xoáy nơi cửa ra, nhưng mà Đại Hùng cảm giác ngay
bên cạnh không gian đang nứt ra, hắn vội đảo thân lôn về sau trăm mét.
Vị trí ban nãy thình lình xuất hiện 1 người uy dũng lực lưỡng đóng khố tay cầm bảo kiếm.
Yêu Thánh Xi Vưu.
- ha ha, mùi Pháp Thân này rất thơm đấy, các hạ hay là nể tình Xi Vưu ta đây mà nhường lại có được không.
- Quên đi, tưởng lão Tôn ta sợ các ngươi sao!
Những yêu ma ở trong này sau khi dùng tâm ma phát thệ trung thành
với tư tưởng phá huỷ tam giới thì kì lạ là đều có thể vận dụng thực lực
bản thân.
Đại Hùng tiên phát chế nhân, biến lớn Thiết Bổng, dùng hết sức đập mạnh.
Xi Vưu giơ bảo kiếm đỡ lấy.
-rầm
Xi Vưu chủ quan bị đánh bay phá tan mấy ngọn núi gần đó.
Đại Hùng tranh thủ hoá ra 1 phân thân để nó mang Đường Tăng trốn vào vòng xoáy trở lại thế giới bên ngoài.
- a, thật là đáng ghét, không ngờ ngoài con ả Ma Nữ kia lại có kẻ có thể làm ta bị trầy da!
Xi Vưu phóng vút lên, người chưa ra, kiếm khí đã đến.
Đại Dùng không kịp phản ứng, kiếm khí chém thẳng lên người.
Trúng chiêu này, dưới Thánh Nhân đều phải bị chém thành cát bụi.
Có điều nó chỉ kịp tạo ra một vết thương sâu trên người Đại Hùng, đã biến mất.
Xi Vưu rất ngạc nhiên.
Gã lại liên tiếp chém ra mười chiêu kiếm khí, ở các góc độ khác nhau.
Tốc độ kiếm khí quá nhanh.
Đại Hùng không thể né, đêuf trúng chiêu.
Nhưng mỗi chiêu chỉ để lại 1 vết thương dài chừng 20cm.
Xi Vưu không biết nguyên nhân. Nhưng Đại Hùng lại biết.
Kiếm Hồn trong đan điền đang xoay với tốc độ kinh hồn. Nó đang phát
triển cực nhanh chóng. Kiếm Hồn lấy mọi loại kiếm khí làm thức ăn. Có
thể nói từ khi hình thành Kiếm Hồn, Đại Hùng đã có thể bỏ qua đến 99,99%
sức mạnh của tất cả các loại kiếm khí.
Vậy mà xi vưu chỉ hời hợt chém ra vẫn có thể để lại trên người hắn chi chít vết thương đủ thấy Xi Vưu mạnh thế nào.
- không thể đánh lại! Nếu gã dùng phép khác, ta chết chắc.
Đại Hùng thầm nghĩ.
Đánh không lại liền chạy.
Hắn nhún chân chạy đi 1 vạn 8000 dặm, vừa dừng chân đã thấy Xi Vưu đứng ở sau lưng!
Thuấn di như ảnh tuỳ hình!
- Xi Vưu, ta với ngươi không thù oán, ta tuy không đánh lại ngươi, nhưng nếu ép ta, ta không ngại ngọc đá cùng tan đâu.
Đại Hùng cũng không phải doạ xuông, nếu hiện tại ép nổ toàn bộ ngũ
hành chi khí, chưa chắc giết được Xi Vưu, nhưng chắc chắn có thể khiến
gã thương nặng.
- he he, ta sợ ngươi chắc, ta rất tò mò tại sao ngươi lại có thể chịu được kiếm khí của ta. Nhất định phải bắt ngươi về nghiên cứu !
- Quên đi.
Đại Hùng tiếp tục vận Ngũ Hành Chi Khí vào Thiết Bảng phang về phía
Xi Vưu. Do đã chú ý hơn, nên Xi Vưu đều đỡ được, dù vậy cáh tay vẫn
rung lên bần bật mỗi khi va chạm.
- khí lực thật tốt, chân khí thật kì lạ, lại có thể sánh cùng chân khí cấp Thánh Nhân!
Xi Vưu liên tục kêu kì lạ trong lòng. Đôi lúc gã muốn dứt điểm,
nhưng mạnh nhất của gã toàn là kiếm chiêu, mỗi khi ra kiếm khí đều chỉ
khiến con khỉ này chịu chút thương nhẹ.
Mà dùng quyền cước linh tinh thì không ăn thua, cứ như hắn được làm từ thần thạch vậy, phòng ngự vật lý cao đến kinh người.
Đánh nửa ngày, Đại Hùng toàn thân ê ẩm, ngũ hành chi khí cũng chuẩn
bị cạn kiệt. Dây dưa cùng Thánh Nhân lâu như vậy, có thể nói tự cổ chí
kim không hề có rồi.
Trong đan điền, kiếm hồn đã hoá thành hình một thanh kiếm rất đẹp
và hoàn mỹ. Đại Hùng bỗng sinh ra cảm giác bản thân là kiếm, vạn vật là
kiếm, cảnh giới Thiên Kiếm, ước ao của mọi kiếm tu. Dù là Xi Vưu cũng
chưa đạt cảnh giới này.
Ngũ hành chân khí thần kì tự cổ chí kim chỉ có Đại Hùng mới có. Mà
Kiếm hồn của hắn hình thành từ Tru tiên Kiếm trận là kiếm trận lợi hại
nhất thế giới này, 4 người dưới cấp Thánh Nhân có thể dùng trận này vây
hãm Thánh Nhân, đủ thấy sức mạnh của trận pháp.
Nhờ những yếu tố đó mà Đại Hùng đã cảm ứng tới tầng Thiên Kiếm.
Đại Hùng nâng Thiết Bảng tụ chân khí đập xuống. Cát bụi đất đá cỏ
cây thậm chí từng phân tử không khí đều trở lên sắc bén tựa lưỡi kiếm ồ
ạt cuốn theo Thiết Bảng.
- choang!
Xi Vưu dù đã cẩn thận nhưng vẫn bị đánh bay, tuy chặn được thiết
bảng, nhưng tất cả kiếm khí lại tụ thành 1 thiên kiếm khổng lồ xẹt qua,
tạo thành vết thương xâu hoắm trên ngực Xi Vưu.
Có thể làm Thánh Nhân bị thương đến trình độ này cũng chỉ có Thánh Nhân.
Con khỉ đó có thể phát ra công kích đủ để trọng thương Thánh Nhân.
Xi vưu bắt đầu cảm thấy sợ. Nếu để hắn tiếp tục phát triển, há chẳng phải có thể dễ dàng giết Thánh Nhân như giết gà?
Nghĩ vậy Xi Vưu biến phép, vết thương sâu hoắm đã khép lại hoàn
toàn, có điều chỉ trong tích tắc Xi Vưu tư lự, Đại Hùng đã trở lại lối
vào, phóng vào vòng xoáy mờ nhạt.
Mấy giây sau hắn đã trở lại bên ngoài, phong ấn lên Tiên Phật chi khí giải khai, ngũ hàng chi khí lập tực được tái tạo bổ xung.
Tuy nhiên hắn không dám chủ quan, chẳng may Xi Vưu đuổi tới cũng khó chống lại.
Lại nói Xi Vưu đang muốn xông ra ngoài, thì vang lên tiếng cười khanh khách.
- hi hi, Yêu Thánh Xi Vưu thế nào lại ăn thiệt thòi trong tay một con yêu hầu nhỏ bé rồi!
- Đồ Ma Nữ đáng ghét, thì ra vẫn ẩn núp quanh đây!
- Cũng vừa đến, cũng vừa đến. Để kịp nhắc nhở ngươi, mấy Thánh Nhân bên ngoài đã đặt trận pháp báo động ngoài cửa vào, chỉ cần ta hoặc ngươi dám chui ra sẽ lập tức lọt vào vây công. Chắc ngươi vẫn chưa quên vì sao mảnh đất này hình thành chứ. Hi hi
- Hừ, ngươi cho là ta sợ chúng sao, chỉ giỏi cậy đông người mà thôi, có kẻ nào dám đơn đấu với lão tử!
- Hi hi
...
Đại Hùng trở về bên Đường Tăng và mấy sư đệ, mắt vẫn mở Kim Tinh
Hoả Nhãn nhìn thẳng về phía cửa vào Huyệt Động Yêu Ma. Hồi lâu trôi qua
mà không thấy Xi Vưu xông ra ngoài, coi như yên tâm. Đây là hành động
nguy hiểm nhất từ khi hắn trọng sinh nhập xác Tôn Ngộ Không đến nay.
Đúng là mình có thể gây sát thương cho Thánh Nhân, nhưng nói muốn thắng Thánh Nhân thì còn xa lắm!
Đường Tăng từ sau khi được Hồ Ly, Lang Nữ thoả mãn tình dục liền
trầm lặng, cả ngày chau mày nhíu trán trầm ngâm suy nghĩ về Phật Pháp.
Mấy ngày sau lại thấy mặt hắn sáng rỡ, dường như ngộ ra đạo lý đại thừa, đúng là Hoan Hỉ Phật pháp.
Khi Đại Hùng nhìn vào cửa động, tuy không thấy Xi Vưu đi ra, nhưng
hắn lại thấy Hồ Ly Tinh và Lang Nữ Tinh đi ra, lén đi theo Đường Tăng.
Có thể dễ dàng nhìn thấy 1 tiểu Hồ Ly và 1 sói nhỏ luôn giữ khoảng cách 1,2 km với đoàn người.
Đêm tối, khi Bát Giới và Sa Tăng ngủ say, Đường Tăng nói muốn đi vệ sinh để Ngộ Không yên tâm.
Hắn liền mò ra chỗ Hồ Ly và Lang Nữ đã hoá hình trần truồng nằn chờ, tìm hiểu Hoan Hỉ Phật pháp của mình.
Đại Hùng cười thầm trong lòng, có 2 con yêu nữ này, an toàn của
Đường Tăng đã không phải lo nữa. Với chiến lực của mình, các nàng có thể
dễ dàng đánh bại Bát Giới và Sa Tăng. Nên hắn lại bay lên vườn đào
trên thiên đình.
lúc này thất tiên nữ oanh oanh yến yến mỗi người một bộ váy mầu khác nhau mỏng như cánh ve khoe sắc rực rỡ vô cùng.
Các nàng đều đang ngóng trông một người. Từ khi được hắn khai mở,
các nàng đều có tiến bộ về mặt tiên khí không nói, ngay cả thân thể vốn
đẹp hoàn mỹ nội liễm nay toát lên vẻ đầy đặn tươi tắn vô cùng. Khiến
chúng tiên đều phải thầm so sánh các nàng với Hằng Nga. Nếu không vì
ngại luật trời, dễ đã có ngàn vạn thiên binh thần tướng bày tỏ tâm tình
với các nàng rồi.
Vị thổ địa vườn đào thường xuyên bất tỉnh không rõ lý do đã xin
Ngọc Hoàng được nghỉ hưu về làm thổ công ở một làng nhỏ dưới hạ giới.
Còn vườn đào do 7 tiên nữ tự nguyện trông nom mỗi ngày, nên không cần bổ nhiệm Thổ địa mới.
Đại Hùng nhanh như tia chớp lao vào giữa vòng tay bẩy vị tiên nữ,
bàn tay loạn cầm những bờ mông mịn màng săn chắc, những bầu vú căng tròn
ngạo nghễ.
Với đạo hạnh hiện nay, phép thuật che mắt mà Đại Hùng bày ra, dù là Thánh Nhân cũng khó nhìn thấu.
Bên trong vòm che chắn của phép thuật, Đại Hùng đang say sưa thè
lưỡi vét vào sâu trong bướm xinh mịn màng không một sợi lông của Bạch Y
tiên tử, khiến nàng sướng phê co giật liên hồi.
Côn thịt lại được Xích Y, Hoàng Y, Chanh Y tiên tử kéo ngoặt ra phía sau để bú mút.
Mỗi tay của hắn lại đang ngoắc vào huyệt động ướt át của Tử Y, Hồng Y kích thích cơn ham muốn của các nàng.
Chàm Y tiên tử toàn thân vặn vẹo, miệng rên rỉ thoả mãn, chân giang
rộng ra kiểu con chó đang bò, bướm đẹp đẫm nước đang được cái đuôi của
Đại Hùng thò thụt.
- Ưm thiếp thèm chim quá, cho thiếp...
Bạch Y tiên tử oằn người xuất khí hét lên. Bướm hồng mịn màng giật
giật kẹp lấy cái lưỡi đang ngọ nguậy bên trong, mật thuỷ phun vào miệng
hắn.
Đại Hùng không để nàng chờ lâu, cầm côn thịt ấn sâu vào mật huyệt
đang co rút vì nứng của nàng, bướm xinh thít chặt lấy khúc gân khổng lồ,
nàng vừa phê vừa thốn, sướng không thở nổi muốn xỉu đi. Nhưng nàng
không muốn xỉu tý nào, nàng mà xỉu đi thì sẽ không còn cảm nhận được cơn
phê đến phát cuồng này và bướm của nàng sẽ phải nhường lại con cu cho
mấy chị em khác.
Bạch Y ôm chặt lấy Đại Hùng, dâm thuỷ ồ ạt phun trào chảy tràn ra lớp mây xốp mềm.
Hai cái lưỡi quện lấy nhau, trao nhau từng tia nước miếng thơm ngon.
- Ưm, phê quá, ôi sướng quá, chàng đụ thiếp đã quá, ư
Đại Hùng vẫn đều đặn vừa nhanh vừa mạnh thụt côn thịt vào tận cùng
tử cung Bạch Y. Đút vào lút cán làm nàng vừa thốn vừa phê, đau mà sung
sướng.
- Ôi, cho thiếp nữa, thiếp cũng thèm chim, đụ thiếp đi.. ân
Chanh Y tiên tử nằm ngửa bên cạnh, chân giang rộng, bướm mở banh 2
môi nhỏ, thịt non đỏ hồng phập phồng ham muốn. Nàng dùng ngón tay xay
mạnh lên hột le, cả người oằn lên chờ đợi. Nhìn ahungf tăng tốc dập vào
bướm Bạch Y, nàng cũng xoay ngón tay mạnh hơn, lúc Bạch Y xuất khí, cũng
là lúc nàng giật giật phê theo.
Đại Hùng dập thêm mấy lượt trong bướm Bạch Y rồi quay sang đút mạnh
vào bướm Chanh Y. Côn thịt to lớn lấp vào khiến dâm thuỷ tràn ngập bên
trong bị ép phun ra thành từng tia mạnh mẽ.
— ôi.. phê.. thiếp sướng quá.. ưm.. thiếp yêu chàng.. ư.. yêu chim chàng chết mất .. ư
— bướm nàng bót quá, chơi đã quá
Trong thần thức hải thất tiên, 7 phần linh hồncuar Đại Hùng đang
nằm sấp trên linh hồn các nàng nắc mạnh cái hông, triệt để giao thoa
thâm sâu.
Mấy nàng còn lại đều nằm quằn quại với cơn nứng vô cùng.
Đại Hùng hoá phép tạo thêm ra mấy phân thân, kẻ dùng lưỡi liếm mút
bướm, kẻ dùng côn thịt đụ sâu, giúp các nàng thể xác thăng hoa.
Bên này Tử Y đang ngồi trên bụng 1 phân thân điên cuồng lắc hông,
thấy rõ côn thịt lồi ra trên bụng thon mỗi khi nàng dập xuống.
Bên kia Hồng Y bò như con cún nhỏ, mông vểnh lên, bướm banh rộng
đón côn thịt từ phía sau thúc vào. Dâm thuỷ chảy thành dòng rơi xuống
nền mây.
Chỗ kia Chàm Y tiên tử đê mê nằm ngửa, mở rộng cửa mình, côn thịt không nghi ngờ, đang thò thụt nhịp nhàng.
Chỗ khác Hoàng Y tiên tử được bế thốc lên, trước sau là 2 phân thân, cùng lấp đầy bươm xinh và cúc hoa của nàng.
Xích Y tiên tử bò ra, miệng ngậm bú một côn thịt, phía sau một côn
thịt khác thúc vào bướm xinh dầm dề nước nôi, vang tiếng phành phạch.
Các nàng vừa được đụ, vừa được nhìn nàng khác được Đại Hùng đụ, kích thích tăng mấy lần.
Đại Hùng thi thoảng lại đổi ca, lần lượt giúp các nàng vô số lần đạt đến đỉnh vu sơn.
Dâm thuỷ các nàng chảy ra hợp thành những viên tròn ngư quả trứng chim cút thẩm thấu dần qua lớp mây rơi xuống hạ giới.
Đây chính là những thần dược chữa trị liệt dương, thạch nữ, lãnh cảm, vô sinh của hạ giới.
Cách chỗ đó ngàn vạn dặm, Đường Tăng say mê mút ngón chân Hồ Ly, Lang Nữ lại ngậm lấy côn thịt của hắn mà bú.
Đường Tăng ngộ ra Phật pháp đại thừa, mỗi đêm đều tìm 2 nàng tham ngộ.
Nay vừa niệm kinh đã tạo ra Pháp thân chân thực bao phủ cơ thể,
tịnh hoá mọi phép thuật yêu ma tấn công đến đồng thời có thể trừ tà
khiến yêu ma không dám lại gần, ngay cả Hồ Ly và Lang Nữ cũng không dám.
Có điều sau vài lần Đường Tăng vừa mở pháp thân vừa chịch, các nàng
cũng được pháp thân độ hoá chuyển đổi vừa khiến bản thân không còn sợ
Pháp Thân vừa khiến phật tính dần tăng có cơ hội đắc đạo thành Phật.
Đường Tăng vét thật sâu cái lưỡi vào khe huyệt thơm ngon của Hồ Ly
Tinh, 2 ngón tay tạo thành kiếm chỉ, ngoáy sâu vào điểm nhạy cảm trong
huyệt động Lang Nữ.
- Ưm, phê quá, chàng thật tài tình!
Đường Tăng từ bé chỉ đọc kinh niệm phật, tuy cơ bắp không được đô
con như Ngộ Không, nhưng được cái trắng trẻo mịn màng, bàn tay mềm mại
như phụ nữ, thành ra khi ngón tay được thấm nước miếng luồn vào bướm
xinh, khiến các nàng đều không cảm thấy đau ráp, rất phê.
Trước kia cùng Tượng Tinh, gã thô lỗ, không biết chiều các nàng,
lắc mấy cái đã xịt tinh. Còn Đường Tăng vừa làm vừa đọc kinh, tinh thần
bị chi phối, khiến hắn lâu lên đỉnh, kéo dài thời gian thoả mãn các
nàng.
Với lại con cu Tượng Tinh quá to mà lại mềm, không phải cứ to là
tốt đâu, tốt nhất là vừa khít, và Đường Tăng chính là vừa khít với các
nàng, lúc đụ, không còn thốn nữa, chỉ hoàn toàn là phê.
Ngay như Đại Hùng, con cu quá dài quá to, lúc đụ các nàng, đều
không dám thả phanh mà đục, vẫn phải chừa lại gần nửa chiều dài côn thịt
bên ngoài, nếu không các nàng sẽ đau quá mà tụt cơn sướng.
Đại Hùng nghiệm ra rằng phép thuật biến hoá của hắn cần phải đạt
cấp Thánh Nhân mới có thể duy trì khi đụ đéo. Hắn muốn thu nhỏ côn thịt 1
chút cho vừa khít với từng nàng, nhưng mà cứ đút vào bướm là cơn sướng
lại khiến nó trở lại nguyên cỡ.
...
Lại nói 7 cô nàng nhền nhện sau khi chạy đi, đến cầu cứu sư huynh kết nghĩa rết tinh đa mục quái, hiệu là bá nhãn ma quan.
Bá nhãn ma quan từ khi thành tinh hoá hình, chuyên tu đạo thuật, am hiểu độc dược.
Vốn thèm muốn 7 nàng nhền nhện đã lâu mà bị các nàng chê bai vì gã
đắm chìm trong độc dược lâu lăm, thân thể có nhiều nơi sinh mụn độc rất
ghê tởm.
- tất nhiên là ta sẽ trừng trị bọn chúng, giúp các nàng xả giận, nhưng mà các nàng cũng biết đấy, gần đây ta thấy nóng trong người, thân thể không cân bằng, ghật khó mà hàng động.
Các nàng sao mà không hiểu ý của gã đâu. Lần này vì muốn trả thù Đại Hùng, ăn thịt Đường Tăng, các nàng bất kể mọi giá rồi.
Từng tà áo màu sắc xinh tươi trượt khỏi những bờ vai mềm mại thanh mảnh. Những núi đồi tròn trịa vút cao bung ra lúc lắc.
Đa Mục Quái vốn đã thèm muốn nhìn thấy như vậy máu nóng dồn lên, suýt chút chưa ra trận đã phun tinh đầu hàng.
Hắn lôi trong túi ra một viên thuốc, nuốt vào. Cái này là thuốc
kích thích giúp hắn có thể kéo dài thời gian giao cấu lên đến cả giờ
đồng hồ liên tục. Hắn đã nghiên cứu cái này suốt 50 năm mới chế ra đấy.
Mấy nàng nhện tinh người giúp hắn cởi áo, người giúp hắn cởi quần,
người nâng bìu dái, người bú côn thịt, người xoa nắn toàn thân.
Đa Mục quái mắt lim dim hưởng thụ, hay tay thì liên tục nhảy từ bầu vú này qua bầu vú khác.
Hắn chỉ muốn thoả mãn bản thân, nào quan tâm cảm nhận của 7 nàng
nhền nhện, vật một nàng gần nhất ra, bôi chút thuốc bôi trơn lên côn
thịt rồi hùng hục thúc vào.
Đục liên tục hơn trăm phát, lại kéo một nàng khác vào thế chỗ. Cứ
như vậy, 7 nàng luân phiên, suốt 2 tiếng đồng hồ, các nàng cũng đạt đỉnh
cực khoái vài lần.
Còn Đa Mục Quái cũng phải nuốt đến 3 viên thuốc mới có thể cùng các nàng đấu gần 2 giờ đồng hồ.
- Sư huynh thoả mãn rồi chưa? Bao giờ giúp bọn muội trả thù?
Một nàng nhện tinh hỏi khi Đa Mục Quái đang trân người phóng tinh vào trong bướm một nàng nhện khác.
- hộc, nàng cứ yên tâm, hành trình của bọn chúng nhất định phải qua nơi này, để ta sai tiểu đạo dọn dẹp sạch sẽ đón bọn chúng.
Vậy là mỗi ngày, Đa Mục Quái lại uống vài viên kích dược lăn lộn trên người 7 nàng nhện cái vô cùng sảng khoái thoải mái.
Cuối cùng mấy tháng sau, tiểu đạo tử dâng trà mời bốn thầy trò.
Trong chén trà mỗi người có 3 quả hạnh đào tẩm độc, dù là thần tiên cũng
không thoát.
Đường Tăng cảm tạ, theo thói quen đọc một câu phật hiệu trước khi uống trà.
Pháp Thân linh thông chợt hiện, tịnh hoá cả 4 chén trà, độc dược tán hết.
Đa Mục Quái há hốc mồm kinh ngạc, lẫn sợ hãi, Pháp thân đó gây cho gã cảm giác sợ hãi.
Gã liền chủ động rút bảo kiếm bổ 1 kiếm thật mạnh vào Đường Tăng.
Pháp thân run lên rồi tan biến, Đường Tăng hộc máu bị đánh bay chục mét,
nội thương.
Đại Hùng vì muốn xem sức phòng ngự của sư phụ nên không nhúng tay.
Sau khi thấy Đa Bảo Quái muốn tiếp tục bồi thêm 1 kiếm liền rút Thiết Bảng quét ngang.
Đa Bảo Quái chuyển công thành thủ, hoành ngang kiếm đón đỡ, nhưng cũng chỉ 1 chiêu đã bị đánh bay đâm thủng mấy bức tường.
Hoảng hốt, gã lập tức cởi áo, trên thân nào ngờ có hàng trăm con mắt nhắm nghiền.
Cả trăm con mắt đồng loạt mở ra, kim quang chiếu rọi phạm vi mấy cây số.
Nếu là Ngộ Không trước kia cũng sẽ bị kim quang này doạ chạy, phải tìm Tì Lam Bồ Tát giúp đỡ rồi.
Đại Hùng vận dụng Thiên Kiếm, mỗi phân tử không khí đều hoá thành 1 kiếm sắc bén đâm tới.
Kim quang liền như bong bóng xì hơi, nhanh chóng bị quét sạch.
7 nàng nhện lúc đó còn tranh thủ phóng tơ muốn quấn lấy Đại Hùng,
nhưng bị hắn phun ra Tam muội Chân Hoả đốt sạch tơ, cháy luôn cả quần
áo. Lộ ra những thân thể non nà mơn mởn quyến rũ.
Có điều so với gái của Đại Hùng thù vẫn kém 1 chút, nên hắn không chút bị mê hoặc.
- Đã tha cho các ngươi 1 đường, vậy mà vẫn không chừa, để các ngươi sống chính là gây hại cho vô số người khác.
Kiếm khí như nước luc quét qua, 7 nàng nhện bị chém thành vô số
mảnh nhỏ như hạt cát. Kết thúc mấy trăm năm đạo hạnh hấp thu dương khí
đàn ông mà thành.
Đa Bảo quái dùng thiên phú thần thông cũng không xi nhê gì, thấy 7
nàng nhện tan tành, muốn bỏ chạy, nhưng mới quay người đã bị thiết bảng
đập nát, hiện nguyên hình con rết.
- xin lỗi Tì Lam bồ tát, người không có cơ hội xuất trận rồi, lại bị mất một kẻ trông coi cửa nhà.
Đại Hùng lẩm nhẩm.
Đạo quán này chứa chấp toàn là yêu quái nghiên cứu độc dược hại
người, bọn chúng rất hay bắt người đi ngang về làm độc nô, chuyên để thử
độc, rất ác.
Nên Đường Tăng cũng đồng ý để Đại Hùng diệt sạch yêu quái ở đây, đốt đạo quán tiêu trừ hậu hoạ.
Từ ngày ngộ ra Phật pháp của mình, Đường Tăng không còn bị bó chặt bởi quan niệm sát sinh, sắc dục của Phật pháp truyền thống.
Qua mấy tháng cùng Hồ Ly, Lang Nữ tham thấu nhân sinh, trên con
đường Phật Đạo ngày tiến vạn dặm, những yêu quái thông thường đã không
thể làm gì hắn được nữa.
Nói thật ra, ngay cả Bát Giới Sa Tăng hiện tại cũng khó mà đánh lại được Đường Tăng.
Dĩ nhiên ông ta không thiên hướng chiến đấu nên chỉ chuyên vào phòng thủ, tu hành cho lợi sức khoẻ, kéo dài thời gian quan hệ.
Vì ông ta phát hiện ra rằng, lúc côn thịt thò thụt trong bướm, đầu
óc ông ta trở nên minh mẫn, sáng suốt gấp nhiều lần, cảm ngộ với Phật
Pháp càng sâu.
Hiện nay Hồ Ly và Lang Nữ cũng được Đại Hùng ngầm đồng ý, chính
thức gia nhập đội ngũ thỉnh kinh, trở thành thú cưng, lúc nào cũng nằm
trong lòng Đường Tăng cùng cưỡi ngựa.
Còn Đại Hùng thì toàn để phân thân hộ tống Đường Tăng, bản thân thì
chạy dọc ngang trên trời, phàm giới, địa phủ song tu với gái của mình.
.....
- a nan, ca diếp, Kim Thiền Tử đã qua bao nhiêu nạn, bao nhiêu kiếp rồi?
- Bẩm Như Lai Phật Tổ, Đường Tăng đã qua 71 kiếp nạn. Nhưng không biết có thể gọi là kiếp nạn không, vì chẳng có yêu quái nào chịu nổi 1 chiêu của yêu hầu kia, lại thêm có tin truyền về, Kim Thiền Tử tự ngộ ra Pháp thân, có khả năng tịnh hoá rất mạnh.
- Thế là thế nào, chẳng phải đã phái xuống rất nhiều toạ kị của chư Phật, bồ tát làm khó bọn họ sao?
- Bẩm Như Lai Phật Tổ, bọn họ đều bại thảm hại dưới tay yêu hầu. Nghe đâu yêu hầu mắt nhắm mắt mở tha cho mới còn mạng mà về!
- Vô lý, hơn 500 năm bị đè dưới ngũ chỉ sơn của ta, tu vi chiến lực phải đại giảm mới phải chứ, nào có thể mạnh như vậy ! Cho gọi Nhiên Đăng Cổ Phật!
- Vâng.
Lát sau, Nhiên Đăng Cổ Phật cưỡi mây hạ xuống trước mặt Như Lai Phật Tổ mà hành lễ.
- Cổ Phật, ông là người mạnh nhất dưới Thánh Nhân của Phật Giới chúng ta.
- Ngài quá khen, thiện tai!
- Hẳn ông biết Kim Thiền Tử bị ta đày xuống hạ giới chăm chỉ học Phật pháp, nay trên đường đến đây thỉnh kinh Đại Thừa. Vốn dĩ cần vượt qua 81 kiếp nạn. Trên đường thu 4 đồ đệ là Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, Long tam thái tử.
- Dạ, ta có biết
- Vấn đề là những kiếp nạn ta sắp đặt dường như trở nên quá đơn giản, ngươi lần này đi 1 chuyến thử bọn họ 1 phen!
- Vâng mệnh Phật Tổ. Xin ngài cho phép ta mang theo Lục Nhĩ Mỹ Hầu làm tay trợ thủ.
- Được.
...
- sư phụ đệ tử phải nhắc nhở người 1 câu, tất cả những kiếp nạn đều là sắp đặt của Phật Tổ nhằm thử thách người, hay là người nên hạn chế tự vệ, để yêu quái bắt đi, rồi ta sẽ cứu ra. Chứ cứ như hiện tại, hành trình quá dễ dàng, hẳn là không ổn.
- sao con lại biết!! Ta..
- Người đừng ngại, cái con chồn nhỏ và sói nhỏ theo người kia, ta còn lạ gì.
Inscription à :
Articles (Atom)